HOÀNG QUYỀN - Trang 845

“Điện hạ tạ ơn phụ lão ban thưởng, cũng xin hỏi phụ lão Hoàng Hải –

đều là con dân trong thiên hạ, có người lưu lạc trên đường kêu gào đói rét,
có người khinh thường đồ ăn, coi thịt cá như bùn đất, chư vị không cảm
thấy nhẫn tâm sao? Không cảm thấy hổ thẹn trong lòng sao?”

Đám người xôn xao có phần bất an, khi những đạo lý họ vẫn tự cho là

chính nghĩa bị phủ định hoàn toàn, bỗng dưng trở thành kẻ vô cớ gây sự,
thì ai nấy đều có chút e ngại nghi ngờ. Nghe kể về cảnh khổ cực vì thiên tai
ở Lũng Tây, Lũng Nam, đều là người dân, họ rất đồng cảm, lại cảm thấy lời
lẽ của vị khâm sai đại nhân này thật sự cảm động hơn đám khâm sai miệng
đầy quan cách trước kia nhiều lắm. Đại đa số mọi người đều bình tĩnh trở
lại, tỏ ra hơi ngượng ngùng.

Hách Liên Tranh há hốc miệng nhìn Ninh Dịch và Phượng Tri Vi –

Lũng Tây, Lũng Nam gặp thiên tai là sự thật, nhưng hình như ngươi mới
hôm qua một đứa còn uống cánh tổ yến, đứa kia còn gặm chân ba ba cơ
mà? Ai bỏ bữa ở đây chứ?

Người Hán ơi là người Hán… thật là đáng sợ.

“Cũng xin hỏi các cấp quan phủ Hoàng hải – không thiên tai mà báo

có thiên tai, có lương thực mà báo không lương thực, dối trên lừa dưới,
chẳng coi thiên uy ra gì, các vị không thấy hổ thẹn với khâm sai lặn lội
đường xa tới mong cứu tế sao? Không thấy hổ thẹn với bệ hạ ở Đế Kinh hết
lòng lo nghĩ cách cứu trợ thiên tai ở Hoàng Hải sao?”

Đám quan lại Hoàng Hải kia rõ ràng nổi lên xôn xao.

“Hôm nay, ngay tại nơi này, chúng ta sẽ ăn hết những thức ăn dân

chúng ban thưởng rồi mới xuống thuyền.” Đây là lần đầu tiên trong đời Cố
thiếu gia nói nhiều như thế, đã sớm mất hết kiên nhẫn, cứng nhắc phát biểu
tuyên ngôn cuối cùng với một vạn người, “Cũng xin mời Bố chính sứ
Hoàng Hải Chu đại nhân lên thuyền dùng bữa. Quan phủ có nhiêm vụ giáo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.