HOÀNG QUYỀN - Trang 979

quân, đào một địa đạo bên dưới từ đường Yên gia trong vòng một ngày
đêm, chôn xuống rất nhiều thuốc nổ rồi rút lui, sau đó châm ngòi nổ. Chỉ
nghe một vài tiếng đì đùng, từ đường thiêng liêng của đại gia tộc đệ nhất
Hoàng Hải, từng thừa hưởng huyết mạch Đế vương, đã đứng sừng sững
suốt mấy trăm năm, trong nháy mắt nứt toang rồi đổ sụp. Lầu hoa nhà lớn
ầm ầm đổ xuống trong nắng ban mai phớt đỏ ánh vàng như một cảnh quay
chậm, thánh địa mà tộc nhân đã quỳ bái mấy trăm năm, trong khoảnh khắc
hóa thành vách đổ tường xiêu.

Nam nhân có máu mặt trong Yên gia, lúc ấy hầu như đều ở trong từ

đường. Từ đường kiên cố, sụt nền không sập xà, không hủy diệt toàn bộ,
nhưng cũng chết mất một người, bị thương vô số người. Gia chủ đương
nhiệm của Yên gia bị đập vào đầu đến hôn mê bất tỉnh, Yên Hoài Viễn bị
tường đá đổ đè gãy chân, trái lại Yên thái công không mất một cọng lông.
Tộc nhân muốn cõng ông chạy nạn, ông lại đầm đìa nước mắt cự tuyệt,
nằm bò trước bài vị hoàng chủ Yên thị bị nứt vỡ, dập đầu hô lớn: “Trời
không dung Yên gia ta! Dức Duy đến chết cũng không còn mặt mũi mà gặp
tổ tông!”, rồi đâm đầu chết trên bức tường chắn trước cửa từ đường, máu
tươi chậm rãi ngấm xuống tường đá cẩm thạch trắng, lờ mờ hiện ra hình
rồng bay vờn nhảy múa.

Khi ấy Ninh Dịch chắp tay bên ngoài từ đường, dưới ánh đuốc chập

chờn gương mặt y trơ trơ vô cảm. Giữa bầu không khí tĩnh lặng vì nín thở
xung quanh, y nghe tiếng khóc dậy lên một vùng, ngửi mùi khói lửa bụi đá,
mỉm cười lạnh lùng.

“Trời à? Trời ở chỗ ta đây!”

Y quay lưng, dứt khoát bước đi, bỏ lại đằng sau đám tộc nhân Yên gia

đang kêu khóc.

“Nếu nàng gặp chuyện, các ngươi cũng phải chôn cùng!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.