HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 242

"Báo em một tin tốt," Ngữ điệu Tống Tiêu vô cùng sung sướng, "Hôn

nay Trác Tinh Tinh đến gặp ông nội."

Ngắt điện thoại xong, Tống Tiêu ở trong phòng đợi một lúc lâu, mãi đến

khi nghe tiếng Tống Tử Thành trở về, lúc này mới thong thả xuống lầu.

"Sao cô lại ở đây?" Tống Tử Thành ngạc nhiên trước sự xuất hiện của

Trác Tinh Tinh, quay sang đối diện với khuôn mặt băng lãnh của lão gia tử,
nhất thời lúng túng.

"Em nghe nói bác trai lên đây, cho nên muốn đến thăm bác." Trác Tinh

Tinh dùng dư quang liếc nhìn bóng dáng Tống Tiêu đang xuống lầu, nói
tiếp, "Hơn nữa lần trước có chút hiểu lầm với Tiêu Tiêu, nhân tiện đến xin
lỗi thằng bé."

Tống Tiêu chậm rãi đi xuống, ngồi bên cạnh lão gia tử.

"Tiêu Tiêu, đây là quà dì tặng con," Trác Tinh Tinh nhìn thấy Tống Tiêu,

lập tức đứng lên, nhấc gói quà được gói gém tinh xảo đưa qua, "Chuyện lần
trước ở phim trường là lỗi của dì, dì xin lỗi con."

Tống Tiêu không hề liếc nhìn gói quà lấy một cái, khẽ hất cằm, "Đặt trên

bàn đi."

Trác Tinh Tinh lúng túng cầm gói quà trên tay, uỷ khuất liếc nhìn Tống

Tử Thành một cái, lúc này mới chịu đặt quà xuống.

Bộ dạng ra vẻ của Trác Tinh Tinh làm lão gia tử chán ngán không thôi,

bèn hắn giọng một tiếng: " Trác tiểu thư chịu bỏ chút thời gian quý báu đến
thăm già này, ta đây rất vui, nhưng có vài lời ta phải nói trước."

Tống Tử Thành mở miệng định nói gì đó lại bị ba hắn trừng mắt một cái,

thức thời ngậm miệng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.