HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 256

"Ting--" Thang máy lên đến tầng áp chót, Trác Tinh Tinh vừa quay đầu,

sợ đến mức suýt chút nữa té trên mặt đất.

Ngoài cửa thang máy, Tống Tử Thành đứng đó, mặt lạnh như sương, sau

lưng còn có Tư Đạt Thư, vẻ mặt chẳng khác gì vừa mới ăn phân xong.

"Tử... Tử Thành..." Mặt Trác Tinh Tinh trắng bệt trong nháy mắt, thang

máy cách âm không tốt, hai người này khẳng định đã nghe rõ mồn một
những gì cô ta vừa nói.

"Tiêu Tiêu đi chơi với Lý Vĩ Vĩ đi, lát nữa lại tới tìm ba," Tống Tử

Thành nhẹ nhàng nói, sau đó quay ngoắt qua, sắc mặt âm trầm nhìn về phía
Trác Tinh Tinh, "Cô ra đây cho tôi."

Cửa thang máy từ từ khép lại, Tống Tiêu chỉ thấy bóng lưng cứng ngắc

của Trác Tinh Tinh, cùng biểu tình vặn vẹo trên mặt ba mình, xem ra
chuyển phát nhanh của hoàng thượng đã tới rồi, như vậy y cũng bớt lo, tin
chắc qua việc này, Tống Tử Thành sẽ không muốn lấy cô ta nữa.

Lần này mặc dù đã giải quyết được một Trác Tinh Tinh Tinh, nhưng ai

biết lần sau có lại xuất hiện thêm "Trác Tinh Tinh" thứ hai, thứ ba... hay
không?

Tống Tiêu buồn phiền thở dài, tốt nhất là nhờ ông nội Tống tìm cho

Tống Tử Thành một người đứng đắn, chí ít ra cũng phải là người thật thà.

...

"Tử Thành, anh nghe em nói cái đã, chuyện không phải như anh thấy

đâu, vừa rồi Là Tống Tiêu không thừa nhận em là trưởng bối của nó, còn
nói..." Trác Tinh Tinh hơi dừng lại, giả bộ như muốn bao che cho Tống
Tiêu, "... em chỉ nhất thời kích động, cho nên mới... Á!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.