HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 27

(*): Là hai từ đồng âm, Tống Tiêu gọi hắn là "gã sai vặt" nhưng thư ký

Tư lại không hiểu tưởng Tống Tiêu gọi hắn là "thư ký Tư". ( ểm ăn dưa bở,
ha ha)

"Vậy để nàng qua đó ngồi đi." Tống Tiêu hơi hơi dương cằm, "Thiếp sao

có thể ngồi cùng xe với con trai trưởng, thật sự là quá thất lễ."

Lời vừa nói ra, tất cả những người ở đây đều ngây ngẩn cả ra.

Nhóm "chó săn" nghe nói như thế thiếu chút nữa đã thét chói tai ra tiếng,

vận khí hôm nay thật sự là quá tốt! Tiêu đề ngày mai chắc chắn sẽ là:
"Tống đại thiếu gia chê Khâu Minh Diễm là thiếp, cự tuyệt cùng ngồi
chung xe."!

"Mày..." tươi cười trên mặt Khâu Minh Diễm không thể giữ được nữa,

tức giận đến xanh mặt. Tiểu súc sinh, trước kia không để ý tới nàng, bây
giờ lại dám nói thẳng nàng là thiếp!

"Tiêu Tiêu, sao con lại nói với dì Khâu như vậy?" Tống Tử Thành không

biết nên bên vực cho ai bây giờ.

Tống Tiêu khó hiểu nhìn Tống Tử Thành.

Thiếu niên bệnh nặng vừa khỏi sắc mặt có chút tái nhợt, cặp mắt linh

động trên gương mặt gầy yếu kia càng thêm phóng đại, hoang mang cùng
kinh ngạc dần dần hiện ra.

Tống Tử Thành nhất thời có chút mềm lòng, con trai vừa mất trí nhớ, cái

gì cũng không hiểu, lại đọc sách sử cho nên đầu óc bị tiêm nhiễm lý luận cổ
đại là chuyện bình thường. Tống Tử Thành thở dài, nói với Khâu Minh
Diễm: "Em trở về xe của mình đi, Tiêu Tiêu bị bệnh vừa khỏi."

Ngụ ý là, hiện tại con của tôi mới là quan trọng nhất, chớ có chọc giận

hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.