HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 315

Hai người thoả mãn nằm ôm nhau ngủ trưa, quên hết chuyện Tống

Tranh, bên kia Tư Đạt Thư còn đang sứt đầu mẻ trán.

...

Tống Tranh vẫn kiên trì muốn xem băng giám sát, Tư Đạt Thư đành phải

đi thương lượng cùng giáo viên. Lúc đó tất cả xảy ra quá nhanh, kế tiếp
Tống Tranh liền bị kinh hãi, trí nhớ lúc đó quá mơ hồ. Hiện tại cô ta cho
rằng Tống Tiêu đẩy mình, cảm xúc cũng từ từ bình ổn trở lại, trong đầu tự
mình tưởng tượng ra toàn bộ cảnh tượng, càng nghĩ càng cảm thấy đúng.

"Tại sao không cho chúng ta xem băng theo dõi, chẳng lẽ là học sinh

trường bọn họ làm, cho nên mới không dám để chúng ta xem?" Tống Tranh
lê cái chân bị bỏng nhảy ra cửa phòng y tế, túm lấy Tư Đạt Thư luôn miệng
chất vấn.

"Băng ghi hình ở ký túc xá không thể tuỳ tiện xem được, việc này liên

quan đến vấn đề riêng tư của các học sinh, bên kia còn đang xin phép thầy
hiệu trưởng, đợi một chút nữa đã." Tư Đạt Thư thở dài, đưa Tống Tranh
một phần cơm hộp, ban đầu tính đưa Tống Tranh đi bệnh viện trên đường
sẽ ghé ăn cơm, không ngờ lại phát sinh chuyện này, cơm trưa cũng phải trì
hoãn, cũng may nhà trường còn có trách nhiệm, mang cơm hộp đến cho
bọn họ.

"Cháu không ăn! Không cho cháu xem giám sát, cháu sẽ tuyệt thực!"

Tống Tranh bắt đầu giở tính tiểu thư. Đang lúc Tư Đạt Thư đau đầu nhức
óc, thầy chủ nhiệm đến thông báo hắn có thể xem băng ghi hình. Quản lý
phòng bảo vệ đang làm việc trên tầng hai, phải leo cầu thang lên, Tống
Tranh đi đứng bất tiện, cho nên đành để Tư Đạt Thư đi xem.

"Chú Tiểu Tư, lát nữa nhìn thấy cái gì, chú phải nói thật cho cháu biết."

Tống Tranh cầm cánh tay Tư Đạt Thư lần thứ hai nhấn mạnh.

Tư Đạt Thư cau mày, "Tiểu Tranh, rốt cuộc con muốn nói cái gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.