Năm đầu tiên vừa mới vào cung, ngốc ở trong cung không kịp thích ứng,
hoàng đế bệ hạ đã mang Tống Tiêu lén lút xuất cung đi xem hội hoa đăng.
Khắp con phố kéo dài hai dãy đèn lồng rực rỡ, hoàng đế bệ hạ tận dụng
trường bào che khuất lặng lẽ nắm tay Tống Tiêu, kí ức đó đến nay vẫn còn
chưa phai.
Tối hôm Tết Nguyên Tiêu, Tống Tử Thành bên ngoài có tiệc xã giao,
không thể về nhà. Gần đây vấn đề tài chính trong công ty rất căng thẳng,
năm mới đang có hạng mục cần tiến hành. Tống Tử Thành đang nghĩ hết
biện pháp để vay vốn, vậy nên đi sớm về muộn là việc không thể tránh
khỏi.
Ngu Đường tới đón Tống Tiêu, tay còn dắt theo tiểu công chúa Ngu
Miêu.
"Miêu Miêu cũng muốn đi xem." Ngu Đường bất đắc dĩ giải thích.
"Chào buổi tối, công chúa điện hạ." Tống Tiêu nắm tay còn lại của cô
nhóc.
"Chào buổi tối, Chị Dâu ca ca," Ngu Miêu cười rộ lên, để lộ ra hàm răng
bị thiếu mất hai cái răng cửa, "Em đi chung sẽ không ảnh hưởng hai người
hẹn hò chứ?"
[Heo: Chua choa mạ ơi, mới bây lớn mà đã có tiềm năng làm hủ rồi >.<]
Tống Tiêu bị cô bạn nhỏ Ngu Miêu làm cho sững sốt, hai tai đỏ lên:
"Làm gì có hẹn hò, chúng ta chỉ đi xem hoa đăng thôi mà."
Ngu Miêu che miệng cười trộm, liếc mắt ra hiệu với anh trai. Ngu
Đường làm bộ không nhìn thấy, dắt tay hai người lên xe.
Công viên thế giới nằm gần bờ sông, phía trước còn hơn một cây số xe
không thể đi vào, mọi người đành xuống xe đi bộ, tài xế chạy xe đi nơi