HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 58

Tống Tiêu viết xong bài tập, thở phào một hơi, quay đầu, liền thấy bạn

cùng bàn chăm chăm nhìn mình. Ánh mắt chuyên chú kia giống hệt ánh
mắt lúc Cảnh Nguyên đế nhìn y. Vốn tưởng rằng phải mất rất nhiều năm
công sức mới có thể tìm được hắn, ấy vậy mà chưa đầy một tháng đã gặp
lại nhau, quả là trời xanh có mắt. "Sao vậy?" Tống Tiêu có chút khẩn
trương hỏi.

"Cho mượn bài tập chép đi!" Ngu Đường mặt tỉnh bơ nói.

Tống Tiêu: "..."

Ngu Đường không đợi Tống Tiêu đồng ý đã kéo vở bài tập của người ta

đi, chữ viết cứng cáp hữu lực múa như bay, chẳng mấy chốc đã chép xong,
sau đó ném cả hai cuốn vở qua cho Tống Tiêu, ghé vào mặt bàn ngủ tiếp.

"Bài tập làm xong nộp cho tớ đi," Lưu Lộ phía trước quay đầu lại cười

tủm tỉm nói, "Tớ là tổ trưởng."

Tống Tiêu đưa hai cuốn bài tập cho cô nàng, quay đầu sang nhìn cái ót

của tên kia, nhìn chăm chú nửa ngày thì ra là chờ chép bài tập à? Khóe
miệng giật giật, rồi lấy sách giáo khoa ra tiếp tục đọc.

"Reng---" chuông tan học vang lên, cả lớp nửa phút trước còn đang yên

tĩnh nháy mắt đã ồ ạt lao ra khỏi phòng học.

Tống Tiêu nhìn trái ngó phải không biết chuyện gì đang xảy ra.

"Nhanh, nhanh đi ăn cơm, tới chậm là tụi nó cướp hết đồ ăn ngon cho

coi." Tiền Gia Huy nhắc nhở Tống Tiêu một câu, sau đó chạy như bay.

"Binh đoàn ăn cơm" chậm rãi xuất phát hướng về phía nhà ăn. Tống Tiêu

nhìn thấy mọi người đều tụm năm tụm ba cùng đi, theo bảng năng tìm kiếm
bóng dáng Ngu Đường, phát hiện người nọ đã đi đâu mất tiêu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.