HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 586

Bảo tiêu đã đứng ở vị trí câch Tống Tiêu năm bước, Tống Tiêu không có

gì nguy hiểm thì sẽ không lại gần. Tống Tiêu xoay người lên lớp, cô gái kia
cũng đi cùng y.

"Cậu đi theo tôi làm gì?" Tống Tiêu đi được một đoạn, phát hiện cô gái

kia vẫn đi theo mình, mày khẽ nhíu lại rất khó phát hiện, "Hả?" Cô gái có
chút mờ mịt ngẩng đầu, "Tôi đi học." Nói một hồi, không ngờ lại học cùng
lớp với Tống Tiêu.

"Hừm, thật trùng hợp." Tống Tiêu cười đến ý vị thâm tường, y không tin,

thế gian có nhiều sự trung hợp như vậy.

==========

Tiểu kịch trường:

Tiêu Tiêu: "Gương vỡ khó lành, đoạn tiêu khó nối."

Ngư Đường: "Ngươi lại hát cái gì?"

Tiêu Tiêu: Bạo quân ngâm."

Ngư Đường: "Hừ~ cái này không êm tai, ta dạy ngươi bài khác hay hơn."

Tiêu Tiêu: "Bài gì?"

Ngư Đường: "Hoàng hậu ngâm..."

Tiêu Tiêu: "A... A..."

Ngư Đường: "Ngươi học thật nhanh."

Tiêu Tiêu: "Thu thập lưu manh!!!"

[Heo: Hôm nay có quà, he he...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.