HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 659

sao trong sách viết hoàng đế chỉ là một con mèo hoa. Nhìn tới nhìn lui cũng
không thấy con nào thích hợp.

"Con mượn cuốn sách này về nghiên cứu, xem xong sẽ cho chú ý kiến."

Tống Tiêu cầm quyển sách trông có vẻ rất hứng thú.

"Con muốn xem thì xem bản tiếng Trung này này." Tiêu Chính Khanh

không biết rút ở đâu ra một quyển sách, trang bìa màu sắc rực rỡ, trông rất
đáng yêu.

Ngu Đường liếc mắt nhìn thoáng qua tên tác giả trên bìa sách, cau mày:

"Chú Tiêu, hạng mục này còn cần người đầu tư không?"

Tiêu Chính Khanh nghe vậy, ngẩng đầu lên: "Đương nhiên, thật ra loại

đề tài này rất khó xin tài trợ, người Mĩ không hiểu cái này, bọn họ chỉ biết
gấu trúc, Kungfu,... Hơn nữa phim hoạt thường không sánh bằng phim điện
ảnh."

"Bộ phim này ở Trung Quốc nhất định sẽ rất có thị trường." Ngu Đường

tiện tay lật qua lật lại kịch bản.

"Phải." Tiêu Chính Khanh gật đâu tán thưởng, thị trường Trung Quốc

tương đối ưu ái phim Mĩ, trước đây phim hoạt hình Mĩ lấy bối cảnh Trung
Quốc ở trong nước rất ăn khách. Nếu như nghe nói kịch bản bộ phim này
được cải biên từ tiểu thuyết Trung Quốc nhất định sẽ thu được hiệu quả
không tưởng.

Có điều, về điểm này, người Mĩ còn chưa hiểu. Thị trường Trung Quốc

vừa mới mở rộng mấy năm gần đây, các nhà đầu tư thăm dò khắp nơi,
không ai dám tuỳ tiện thử nghiệm loại đề tài này.

Hai người đang nói chuyện, Tống Tiêu đã đọc lướt qua vài chương, đứng

một bên cười trộm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.