HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 670

"Biết ăn nói làm sao với ông chủ bây giờ?" Người đại diện giật tóc bức

tai, phiền muộn không thôi.

"Làm tốt lắm, rất sảng khoái, bà đây đã không nhịn được bọn họ từ lâu

rồi!" Mộ Sa ngồi trong phòng khách sạn, cười ha hả, lôi kéo Tống Tiêu
khen không dứt lời.

"Tôi sẽ nói với ba tôi, các người không cần lo lắng." Tống Tiêu cụp mắt,

nhìn thoáng qua tin tức trên mạng di động, quả nhiên, trên mạng xã hội đã
có người thuật lại tình huống vừa rồi, có điều không nói tỉ mỉ, chắc chỉ
đang thả mồi nhử, chờ ngày mai mới bắt đầu phát tán tin tức.

"Vất vả lắm mới giành được vai diễn ở Hollywood, vì hai người mà đổ

sông đổ bể hết rồi!" Người đại diện thở dài liên tục, ở trong nước tên tuổi
Mộ Sa đã lên đến đỉnh điểm, đây chính là thời cơ tốt nhất để đưa tên tuổi
của cô ra quốc tế, bỏ lỡ lần này lần sau không biết có còn có cơ hội nữa hay
không.

"Vật quý mà đi bán đổ bán tháo, người ta sẽ thật sự nghĩ nó là hàng nhái,

đầu cơ kiếm lợi mới là con đường lâu dài." Tống Tiêu nhìn đồng hồ, giờ
này chắc Ngu Đường cũng về rồi, bỏ lại một câu như vậy liền đứng dậy đi
khỏi.

Người đại diện ngẫm nghĩ nữa ngày mới hiểu ra thâm ý trong lời nói

Tống Tiêu, nhưng mà, món đồ này liệu có được không đây? Mặc kệ thế
nào, bây giờ đã đến nước này rồi, lặng lẽ về nước nhất định sẽ bị nói lung
tung, còn không bằng làm cho lớn chuyện.

Đêm đó, Mộ Sa đăng một bài viết: "Lấy gùi bỏ ngọc."

Một câu thật đơn giản, khiến nhiều cư dân mạng cám thấy quái lạ, dồn

dập để lại bình luận bên dưới.

"Nữ thần, cô làm sao vậy? Nghe có vẻ không vui nhỉ!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.