HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 672

"Hoàng thượng đề cao thần quá rồi, thần không giỏi mưu lược, có điều

rất biết tạo tin đồn." Tống Tiêu nháy mắt với hắn mấy cái.

Hoàng đế bệ hạ bị hàng lông mi dài mượt của y khẩy đến ngứa lòng

ngứa dạ, không nhịn được sáp tới: "Vậy tiểu Trạng Nguyên năm đó có phải
cũng do ngươi đồn thổi mà thành không?"

"Đương nhiên." Tống Tiêu đắc ý lắc lư cái đầu, lúc trước y chân tài thật

học, nhưng thành tích thi hội cũng không đặc biệt quá cao, hoàng đế chọn y
làm Trạng Nguyên, một phần là vì tuổi tác của y, một phần là vì danh tiếng
bên ngoài của y.

"Vậy lúc trước khiến trẫm coi trọng ngươi, có phải cũng là chủ ý của

ngươi không?" Ngu Đường ôm trọn Tống Tiêu vào lòng, hôn lên đối mắt
xinh đẹp kia.

Tống Tiêu lườm hắn một cái, lời này có ý gì? Trên Lộc Minh yến hắn

còn không không phân biệt được vị nào là Thất hoàng tử nữa là! Không
nghiêm túc lắm nói một câu: "Thần bị oan."

==========

Tiểu kịch trường:

Ngư Đường: "Cảm thấy oan uổng thì phải giải oan."

Tiêu Tiêu: "Làm sao giải?"

Ngư Đường: "Đương nhiên là dùng tiền, có điều, dùng thân thể cũng

được."

Tiêu Tiêu: "... Chi bằng dùng thân thể đi."

[Heo: Tuần này thi xong 2 môn rồi, tuần sau còn hai môn nữa thôi, mai

cố gắng làm thêm chương nữa post trước khi thi lấy tinh thần...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.