HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 687

"Tiểu Đường tổng, mọi người đều đang chờ anh." Anh chàng thư ký

chạy đến đón tiếp vô cùng niềm nở, ấn mở thang máy cho Ngu Đường.

Ngu Đường chần chờ một chút rồi bước vào, cửa thang máy nằm đối

diện cửa chính toà nhà, cánh cửa hai bên dần khép lại, ngăn cách dòng xe
tấp nập ngoài kia.

"Đợi đã!" Ngu Đường đột nhiên đưa tay ra chặn cánh cửa, lách người ra

khỏi thang máy: "Tôi thấy không được thoải mái, hôm nay không thể tham
gia hội nghị, các người tự tiến hành đi."

"A, tiểu Đường tổng!" Anh chàng thư ký ngây ra, ở đây ngoài anh ra làm

gì còn ai đủ quyền tiến hành hội nghị kia chứ, bước một chân vào rồi còn
muốn chuồn sao? Anh ta lập tức đuổi theo nhưng đã muộn.

Ngu Đường đi thẳng xuống hầm để xe, khởi động con xe màu xám bạc.

Hai tên vệ sĩ lúc này mới kịp phản ứng, vội vàng mở cửa xe, hai tên đàn
ông cao to đen hôi lúc này phải ngồi chen chúc trên ghế phó lái.

"Thiếu gia, xảy ra chuyện gì vậy?" Tên vệ sĩ tóc xoăn ngồi trên đùi đồng

nghiệp, gian nan mở lời.

Phía trước có đèn đỏ, Ngu Đường dừng xe lại, thần sắc lãnh túc(*) vô

cùng: "Các người đã đọc "Tổng tài bá đạo yêu tôi" bao giờ chưa?"

(*): lạnh lùng nghiêm túc =.=

"Hả?" Tóc xoăn há hốc mồm, lấy khuỷ tay khều đồng nghiệp, mặt tên

kia cũng đen tuyền một màu.

"Cái cuốn sách nhảm nhí nhưng thực tế vô cùng..." Hết đèn đỏ, Ngu

Đường gạt số, chiếc xe phóng đi như tên lửa, còn phần giải thích cốt truyện
sau đó đã sớm hoà vào gió.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.