HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 758

"Các cậu cứ về trước đi, tôi trọ ở ngoài mà." Tống Tiêu khoát tay, ý bảo

mọi người không cần để ý đến cậu.

"Cậu ở đây là còn muốn chờ ai sao?" Một nữ sinh quay lại, thấy cậu gật

đầu, liền tỏ ý muốn ở lại chờ cùng, đêm khuya như vậy, ở lại một mình như
thế không an toàn.

Tống Tiêu bật cười, con gái đứng ngoài đường lúc nửa đêm mới không

an toàn chứ, còn cậu, thân là nam nhi, sợ cái gì? Đang định mở miệng từ
chối ý tốt của cô bạn thì một tiếng gầm rú vang lên trên đường, nháy mắt đã
thấy ngay trước mặt.

Một chiếc xe thể thao màu ngọc thạch, thân xe hình giọt nước, loại xe

này trên thế giớ còn rất hiếm, ngay giữa đêm tối thế này mà còn làm cho
người ta lóa hết cả mắt.

Lúc đang ăn cơm, Ngu Đường có gọi qua xem cậu đang ở nơi nào, nói

rằng muốn đến đón cậu, không nghĩ tới lại phi một con xe chói mắt như thế
đến đây.

Tống Tiêu giật giật khóe miệng, đang làm giả bộ không biết, thì cửa xe

đột ngọt mở xuống, trong xe truyền ra một thanh âm trầm thấp, "Lên xe."

Trời đang rất lạnh, xe lại kín, không nhìn được mặt tay xế kia, Tống Tiêu

từ từ lên xe, quay lại vẫy vẫy tay cùng mọi người chào tạm biệt.

"ZUZZZ..." xe thể thao nháy mắt vọt đi, biến mất trong đêm tối mờ mịt.

Mọi người ở sau nhìn theo với bản mặt ngốc lăng, rồi lại sôi nổi suy

đoán xem quan hệ của Tống Tiêu với tay xế kia.

"Chả có nhẽ là có phú bà nào đó bao dưỡng?" có một cha mặt đầy mụn

thấy buồn cười mà suy đoán. Những người khác nhìn qua một cái, không
thèm để ý đến cha điên này, làm hắn nhất thời xấu hổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.