HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 862

Khâu Minh Diễm phải lãnh án tử hình, bởi vì bản thân không ngừng

kháng án nên kéo dài đến nửa năm, rút cuộc đến nay thì án đã định. Bởi vì
chứng cớ vô cùng sát thực và ảnh hưởng của ngôn luận lại vô cùng to lớn,
Khâu Minh Diễm bị kết án với tội danh: "Thuê người khác giết người
không thành", "Dụ dỗ người khác sử dụng thuốc phiện", "Có ý đồ xấu sử
dụng thẻ tín dụng".

Khâu Tranh vào trong tù thăm mẹ: "Mẹ ơi! Rút cuộc cha đẻ của con là

ai?"

Khâu Minh Diễm mặt xị ra: "Hắn đã chết rồi!"

"Không thể thế được." Khâu Tranh lập tức phản bác, "Mẹ năm đó tốt xấu

gì cũng là một minh tinh trong giới điện ảnh, sẽ không tùy tiện ngủ với
người khác đâu, nói cho con biết, con đi tìm ông ta, bảo ông ta giúp đỡ
chúng ta."

Đang từ con gái diệu của Tống Tử Thành, nay đột nhiên bị đuổi ra khỏi

cửa, cổ phần trong công ty cũng đã bán, sự nghiệp thì đang rối tinh rối mù,
Khâu Tranh đã nghĩ phải tìm cho được cha đẻ của mình.

"Nếu hắn có bản lĩnh như vậy, ta còn về ở với Tống Tử Thành sao?",

nước mắt Khâu Minh Diễm rơi lã chã, nếu ngay từ đầu biết sẽ ra nông nỗi
này thì bà ta sẽ chẳng làm như vậy, ngay từ đầu cứ đối tốt với Tống Tiêu
chút là được rồi, chỉ cần nước sông không phạm nước giếng, bà cứ yên vị
mà làm Tống phu nhân, sự nghiệp cũng thế mà vẫn cứ tiếp tục, lại còn
được vạn người hâm mộ ý chứ.

Tất thảy mọi việc xảy ra đến nay đều bắt đầu từ khi Tống Tiêu tỉnh lại

cả, mọi sai trái đều cứ thế mà luẩn quẩn mãi không thôi, để rồi đến hiện tại
bà ta đã rơi vào một vực sâu không ngóc đầu lên được.

"Mẹ chính là quá tham lam, cứ yên ổn như vậy mà làm một minh tinh

không tốt sao?" Khâu Tranh ngẫm lại, bắt đầu thấy vô vọng mà oán giận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.