HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 866

Câu chuyện bắt đầu với chuyện anh chàng bán cá quyết định chuyển

sang bán thịt xiên nướng, sau đó gặp được một con mèo nhỏ lông xù màu
vàng kim, chẳng biết làm sao mà lại đem về nhà nuôi, coi như người trong
nhà, tận tâm mà hầu hạ. Về sau, chó ngáp phải ruồi, lại được vào cung trở
thành đầu bếp chuyên nấu ăn cho hoàng thượng, hơn nữa còn được quốc sư
coi trọng.

"Từ lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, bổn tọa chính là biết được, ngươi rất

thích hợp làm tế phẩm." một thanh âm lạnh như băng giống như từ xa xưa
vọng về, cổ xưa mà thần bí, bộ trường bào trắng như tuyết kia chẳng cần
gió thổi mà vẫn tung bay phấp phới, ở tại sâu bên trong tòa tháp kia lại
cạng hiện ra vài phần đáng sợ.

Anh chàng bán cá bị dọa đến ngã nháo nhào trên mặt đất. Nước Mỹ bên

này thường dùng hiệu ứng làm phim phóng đại, làm cảnh vừa rồi buồn cười
chết được, làm cho người xem cười đến lăn xả.

Quốc sư tao nhã mở cửa kho tế phẩm ra, là hàng ngàn tiểu ngư màu sắc

rực rỡ khiến cho người xem hoa hết cả mắt, người đến xem cùng anh bán
cá, tất cả đều triệt để chóng hết cả mặt.

Trong cả quá trình, không ai là không thất thần, ai nấy đều tập trung tờn

bộ tinh thần mà xem, dùng phong cách làm phim của nước Mỹ mà tường
thuật lại Trung Quốc cổ đại, thoạt nhìn thật hay, đến trận chiến cuối cùng
của Đông hải còn dùng tới truyền thống đánh nhau của hải tặc để làm,
người xem chỉ có thể ôm bụng cười.

Câu chuyện tới phần mọi người chiến thắng hải quái liền dừng lại.

"A, làm sao lại như thế, phía sau không còn cái gì sao?" có người đã đọc

qua nguyên tác liền hô lên.

Mọi người ai nấy đều tiếc nuối, phim đã đến đây, như thế nào lại không

tiếp tục làm, ở phòng chiếu, người chủ trì cười, cầm lấy micro nói: "Đằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.