HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 969

Cảnh tượng bị cắt đến thời thơ ấu của vị hoàng đế già, khi đó Ngu Cẩm

Lân còn đi chưa vững, được Tống Tiêu dắt tay đi chơi trên đường phố kinh
thành, ngay phía trước là Cảnh Nguyên Đế giả trang vi hành.

Tống thị lang cầm một xâu mứt quả đưa đến cho cậu, chỉ chỉ về phía

người bán hàng rong ăn mặc rách rưới: " Tứ hải thái bình thì người bán mứt
quả rong cũng có thể cười sung xướng..."

Người bán mứt quả bây giờ, xiêm y đã chỉnh tề, bán đến hết sạch, không

còn một xâu, cười ha ha rồi khiêng cái giá trống trơn trở về, quay qua hàng
khác mua chút thịt. Hoằng Nguyên Đế thấy người bán hàng rong như vậy,
chậm rãi nở một nụ cười.

Bộ phim kết thúc, giai điệu của "Thịnh thế ca" lại vang lên, lay động

lòng người.

Người xem lưu luyến nán lại đến khi nhạc phim hết hẳn. Cuối cùng là

một đoạn nhạc cùng các cảnh phim được cắt nối, biên tập, từ lúc Cảnh
Nguyên đế thời niên thiếu một mình quỳ gối dưới tuyết trong đêm...đại mạc
chinh chiến, rồi cảnh ngày vui của đế hậu, cho đến lúc Đoan Tuệ hoàng hậu
tự sát, máu tươi vương đầy màn hình, lúc Hoằng Nguyên đế tuổi nhỏ đăng
cơ. Cuối cùng là Ngu Cẩm Lân về già đứng trên trường thành nhìn giang
sơn vạn dặm.

【Hu hu, đồng thoại là gạt người, sách sử cũng là gạt người...】

Sau khi xem hết phim, mọi người cứ thế lên mạng mà khóc lóc, kể lể,

diễn đàn "Tiêu Nguyệt Đường" cũng chung một thảm cảnh. Nếu Tống Tiêu
và Ngu Đường cứ vậy mà chia tay thì quả thật mọi người cũng đều vỡ
mộng.

Đoàn làm phim "Cảnh Hoằng thịnh thế" đăng lên một thông báo kết

thúc, trong lúc này, đây cũng là bộ phim truyền hình ăn khách nhất so với
các bộ phim truyền hình cùng thời điểm, thậm chí so với các bộ phim danh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.