HOÀNG TỬ BÉ - Trang 78

Tôi vốn tự hào biết bao với bức vẽ các cây bao bap!

– Con cáo của ông... hai tai nó...trông giống như hai cái sừng...và lại
dài quá!

Và em lại cười nữa.

– Cậu không công bằng, cậu nhỏ ơi, tôi vốn chỉ biết vẽ trăn kín với
chăn mở thôi mà!
– ồ! Được cả thôi, em nói, trẻ con chúng hiểu hết.

Thế là tôi dùng bút chì phác một cái rọ mõm. Và lòng tôi se lại khi đưa cái
rọ mõm đó cho em:

– Em có những sự định mà tôi không được rõ...

Nhưng em chẳng trả lời tôi. Em bảo tôi:

– Ông biết không, ngày tôi rơi xuống Trái Đất... mai đã là tròn một
năm...

Rồi, sau một lát im lặng, em lại nói:

– Tôi rơi xuống ngay gần đây...

Và em đỏ mặt.
Và một lần nữa, chẳng hiểu tại sao, tôi cảm thấy buồn bã một cách kỳ lạ.
Khi ấy tôi bỗng buột miệng hỏi:

– Thế ra không phải là ngẫu nhiên mà, buổi sáng ấy, tôi gặp em, cách
đây tám ngày, em lang thang một mình một nghìn dặm cách mọi vùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.