công 1 trong 3 lần thử đã đưa anh trở thành cầu thủ đánh bóng xuất sắc
nhất trong thế hệ của anh. Và Tony nhận ra rằng để tạo nên những cú đánh
bóng thành công, anh phải trải qua rất nhiều lần bị loại.
Tôi từng là người hâm mộ Tony Gwynn trong suốt hơn một thập kỷ. Khi
sống ở San Diego, tôi đã xem anh chơi trận đầu tiên và tiếp tục quan tâm
hơn tới sự nghiệp của anh. Tôi muốn được tận mắt xem trận đấu khi anh
thực hiện cú đánh bóng thành công thứ 3.000 – một chiến công tuyệt vời.
Vào ngày người ta kỳ vọng Tony đạt được kỳ tích vĩ đại đó, tôi vừa mới
kết thúc bài giảng về khả năng lãnh đạo tại một hội nghị ở Chicago và phải
tiếp tục giảng tại Philadelphia vào ngày hôm sau. Tuy vậy, tôi đã phải đổi
vé máy bay và gọi rủ cậu con rể Steve, người sẽ có mặt trong hội nghị tiếp
theo với tôi, đi cùng. Chúng tôi đã lên ngay chuyến bay tới Montreal để kịp
xem trận đấu.
Trong suốt hành trình, tôi biết lịch trình của mình sẽ rất sát sao nhưng
theo tính toán, chúng tôi vẫn có thể theo đúng lịch trình. Mọi thứ có vẻ rất
ổn cho tới khi ra khỏi máy bay, Steve gặp trục trặc với các thủ tục hải quan.
Từng giây qua đi, tôi gần như chắc chắn chúng tôi sẽ bỏ lỡ cú đánh đầu tiên
của Tony. Khi chúng tôi tới được sân vận động, Tony đã đánh xong cú đánh
thứ 3.000 trong sự nghiệp.
BẠN ĐỊNH NGHĨA THẾ NÀO VỀ THẤT BẠI?
Khi nhận ra rằng chúng tôi có thể bỏ lỡ khoảnh khắc lịch sử của Tony,
chúng tôi đã từ bỏ? Không. Khi tới sân vận động và biết rằng đã quá trễ,
chúng tôi sẽ quay về nhà? Không. Chúng tôi đã rất vui vẻ khi trở thành một
phần của ngày đáng nhớ đó. Và giống như Tony, chúng tôi kiên trì theo dõi
hết trận đấu, được xem những cú đánh thành công của anh là sự tưởng
thưởng xứng đáng cho chúng tôi. Vào những phút cuối của trận đấu, khi
Tony đánh hỏng một quả lên khán đài, tôi đã nhặt được. Vài tuần sau, chính
Tony đã ký tặng tôi vào trái bóng đó. Tôi đã có một món quà lưu niệm về
quả bóng thành công thứ 3.000 của anh ấy và giữ gìn nó cho tới tận bây
giờ.