HỌC VIỆN KHẮC NGHIỆT - Trang 90

HỌC VIỆN KHẮC NGHIỆT

Lemony Snicket

www.dtv-ebook.com

Chương 11

Nếu bạn từng hóa trang Halloween hay tham dự một buổi tiệc hóa

trang, chắc chắn bạn sẽ biết cảm giác rộn ràng khi cải trang thành một hình
hài khác, vừa thú vị vừa nguy hiểm. Tôi từng một lần tham gia vào một
buổi tiệc mặt nạ nổi tiếng của nữ công tước Winnipeg tổ chức, và nó là một
trong những đêm thú vị và nguy hiểm nhất trong đời tôi. Tôi đã cải trang
thành một tên lính đánh thuê và trượt chân vào bữa tiệc khi bị các tên lính
bảo vệ cung điện truy đuổi, chúng cải trang thành mấy con bò cạp. Ngay
khi bước vào phòng Grand Ballroom, tôi cảm thấy như Lemony Snicket đã
biến mất. Tôi mặc bộ đồ mà tôi chưa bao giờ mặc trước đó: một cái áo
choàng màu đỏ tươi bằng lụa, cái áo thêu chỉ vàng và một cái mặt nạ đen
bóng. Nó khiến tôi như thể là một người khác. Và bởi vì cảm thấy mình
như một người khác nên tôi đã dám tiếp cận một người phụ nữ mà tôi bị
cấm không được tiếp cận trong suốt quãng đời còn lại. Cô ấy ở một mình
ngoài ban công - từ "ban công" là một từ sang chảnh có nghĩa là một cái
hiên nhà làm bằng đá cẩm thạch màu xám được đánh bóng - và hóa trang
mình thành con chuồn chuồn, với mặt nạ màu xanh và đôi cánh màu bạc
không lồ. Khi những kẻ truy đuổi tôi chạy quanh bữa tiệc, cố gắng đoán
xem vị khách nào là tôi, tôi trược ra ngoài hiên nhà và đưa cho cô ta thông
điệp tôi đã cố gắng đưa cô ấy trong suốt mười lăm năm dài cô đơn.
"Beatrice." Tôi hét lên, giống như bị mấy con bò cạp phát hiện "Bá tước
Olaf là..." Tôi không thể tiếp tục. Nó khiến tôi khóc khi nghĩ đến đêm hôm
đó, nhớ đến khoảng thời gian đen tối, tuyệt vọng sau đó, và trong lúc chờ
đợi, tôi chắc chắn bạn đang tò mò muốn biết những gì xảy ra với bọn trẻ
mồ côi nhà Baudelaire và bọn trẻ nhà Quagmire, sau giờ ăn tối ở Prufrock
Prep.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.