HỌC VIỆN Y HỌC ĐÁNG SỢ - Trang 32

chút về tâm lý, đem tất cả những bài viết còn chưa đăng trong máy
dán hết vào cột chuẩn bị gửi lên mạng. Hít một hơi thật sâu, tôi ấn
vào nút chạy.

Hình ảnh lập tức mở ở mức lớn nhất, choán hết cả màn hình

máy. Tôi nhìn thấy một cái thôn nhỏ, rách nát, lạc hậu, một vùng
tiêu điều. Chỉ nhìn chất ảnh thì có thể biết đây là một dạng DVD
đơn giản, một chiếc máy quay gia đình thông dụng cũng có thể làm
được. Điều khiến tôi thán phục là ở chỗ, cách chọn lọc những hình

nh rất tinh xảo, các cảnh quay hết sức tự nhiên, giống như làm

một lèo đã thành.

Trên màn hình hiển thị, ống kính quay vào trong một căn nhà

đất cũ nát. Một người con gái với đôi mắt vô hồn đứng ở góc tường
u ám. Sắc mặt cô ta trắng bệch, phần bụng hơn lồi ra, đầy đặn
như người phụ nữ có thai vậy, hoặc có thể là vừa sinh xong.

Người con gái bước ra khỏi cửa, tôi bước theo cô ta vào con đường

đất trong thôn. Trên đường đi, rất nhiều người dân trong thôn
nhìn cô ta với ánh mắt khác lạ. Nhìn thấy cô từ xa đi lại, phụ nữ
trong thôn giống như đang gọi tên đứa con của mình một cách tự
hào để bảo chúng mau tránh ra, đừng để cô ta chạm vào. ống kính
quay cảnh gương mặt của cô, tôi nhìn thấy nước mắt dâng lên trong
mắt cô.

Hình ảnh đột nhiên rung lên, một người đàn ông bề ngoài tầm

thường đột nhiên xông tới, ôm lấy cô gái từ phía sau. Từ mồm
người đó nói ra những lời lẽ không thể nhét nổi vào tai, người dân
xung quanh đờ người ra đứng nhìn. Người lớn giơ tay ra che mắt trẻ
con, nhưng lại không ai tới giúp cô ấy.

Đó là một đoạn phim không có tiếng. Tôi nghe không rõ nhân vật

chính nói cái gì, chỉ xem với tâm trạng tức giận sục sôi. Người con gái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.