HỎI ÁNG MÂY CHIỀU - Trang 34

- Quí vị tiếp tục chơi nhé. Tôi phải về. Về khuya quá, bị cha mẹ mắng, mệt
lắm!
Hoàn nhìn vào đồng hồ.
- Thôi tôi cũng đi.
Phượng lấy chiếc ví trên tay nói với chồng.
- Thôi đủ rồi ông ạ. Chúng ta về thôi
Quân chăm chú nhìn lên màn hình.
- Không được! Tôi phải chiến đấu đến cùng với chúng nó. Tôi phải hạ cho
được con ong chúa. ê, Hoàn, mi có muốn về thì về trước đi. Ồ! mà không
được, chết rồi.
Hoàn đứng lên nhìn Quân với nụ cười
- Ủa, ban nãy cậu nói đây là trò chơi của trẻ con mà.
- Đừng nói lộn xộn...
Quân không thèm nhìn lên, lại bỏ thêm một đồng tiền kẽm vào máy. Hoàn
lắc đầu nói:
- Cậu xuống dốc cũng vừa thôi. Sao lại mê mẩn trò chơi trẻ con như vậy?
- Cậu về đi, đừng lải nhải làm tôi thua bây giờ.
Phượng cười nhìn lên, nhún vai nói với Hoàn:
- Ông ấy đang bị trò chơi điện tử thôi miên đấy. Thôi anh về trước đi. Một
lúc nữa chúng tôi sẽ về sau.
Trúc vội vã nói với Hoàn:
- Ồ! anh cứ ở lại chơi với các bạn, đừng vì chuyện bỏ về của tôi làm mất
vui.
Hoàn nhìn Trúc
- Bấy nhiêu đó đủ rồi. Bây giờ để tôi đưa cô về. Bên ngoài đang mưa đấy.
- Khỏi anh ạ, Phiền quá!
Hoàn nhìn thẳng vào mắt Trúc nói:
- Đó là sự tự nguyện của tôi cơ mà. Xe tôi cũng đậu ngay trước cửa thôi.
Trúc không phản đối nữa. Bên ngoài quả thật mưa đang to hạt. Xe thật
vắng, ánh đèn màu lấp lánh trên tấm biển quảng cáo. Trúc và Hoàn đã vào
xe. Hoàn vừa nổ máy vừa ngước lên tấm biển màu đo?
- "Thung lung chiều"! Cái tên nghe cũng lạ đấy chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.