HỎI ÁNG MÂY CHIỀU - Trang 36

QUỲNH DAO

Hỏi áng mây chiều

Chương 4

Hỏi áng mây chiều
Mi đến đây, rồi lại về đâu?...
Hỏi áng mây chiều
Mi đã chứng kiến, bao cuộc tình tan hợp... ?
Hỏi áng mây chiều
Mi đã vì ai mà tỏa sáng, vì ai mà tan đi... ?
Hỏi áng mây chiều
Mi có thể dừng chân, để ráng chiều làm bạn mãi với ta... ?
Hỏi áng mây chiều
Đi đâu sao vội vã... ?
Đến rồi lại đi, để người quyến luyến... ?
Hỏi áng mây chiều
Ráng hồng rực rỡ, vì ai đắm say... ?
Có thể vì ta, mà bầu bạn... ?
Trúc chép xong bản nhạc, đọc đi đọc lại mấy lần. Trong nàng có một cảm
xúc nào đó khó tả. Nàng cũng không hiểu tại sao mình lại dễ xúc động như
vậy. Mới hơn hai mươi tuổi đầu. Nàng có cự chăm sóc của cha mẹ, có sự
che chở của anh trai, bạn bè, của em gái, lại được chúng bạn trong trường
nhất là những bạn trai săn đón. Hạnh phúc quá rồi còn gì? Nhưng tại sao
Trúc lại cảm thấy hai chữ hạnh phúc kia không đủ để thỏa mãn sự khát
vọng của mình. Có một cái gì trống vắng, cần khỏa lấp.
Trúc ngồi chống cằm nhìn vào ngọn đèn trên bàn, ánh sáng tỏa dịu, chung
quanh yên lặng. Trong khi đó ánh trăng ngoài cửa lại rất sáng. Những ngày
mưa mù đã trôi quạ Trăng với cái ánh sáng lờ mờ lạnh lẽo đó treo cao bên
ngoài cửa sổ, dễ khiến cho con người mơ mộng. Cái ánh trăng như giục ta
ta đừng ở mãi trong phòng. Trúc lắng nghe tiếng cười nói của Thi và
Phương Bình vọng lại rất rõ từ phòng khách.
Tiếng Phương Bình nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.