HỎI ÁNG MÂY CHIỀU - Trang 5

Hỏi áng mây chiều
Mi đã vì ai mà vội vã... ?
Đến rồi lại đi, để người quyến luyến... ?
Hỏi áng mây chiều, ráng hồng rực rỡ
Vì ai mà đắm say... ?
Có thể vì ta mà bầu bạn chăng... ?
Buổi tối ở nhà họ Kỷ, không khí lúc nào cũng ồn ào, nhà lúc nào cũng có
khách. Tiếng cười nói đầy ắp trong phòng. Đó là chưa kể, ngoài khách ra,
còn có Phương Hùng, Phương Bình - Những người họ Kỷ vui nhộn. Ở đâu
mà có Hùng và Bình là ở đó nỗi buồn và sự cô đơn phải mọc cánh bay đi.
Vì thế, phòng khách nhà họ Kỷ lúc nào cũng ngập niềm vui. Nhưng có một
người ở nhà họ Kỷ lại không hòa mình với tiếng cười. Đó là Phương Trúc.
Phương Trúc ngồi một mình ở phòng riêng, thu người trên chiếc ghế mây
rộng. Dưới ngọn đèn bàn, với quyển sách trên tay, cô chăm chú đọc, đọc
một cách mê mải, hòa mình hẳn vào nhân vật trong chuyện.
Cả nhà vẫn ồn ào, vẫn vui vẻ, còn Phương Trúc vẫn một mình nhỏ lệ trong
phòng riêng, nàng không nghe thấy tiếng cười ở bên ngoài, mặc dù chỉ cách
nhau có một tấm vách, Phương Trúc ngồi đấy chăm chú đọc, nàng như tách
biệt ở một thế giới khác. Mãi đến khi cửa phòng xịch mở, Phương Trúc mới
giật mình. Chưa kịp lau mắt nàng đã thấy Phương Bình xông vào với nụ
cười.
- Làm sao thế Phương Trúc?
Phương Trúc lắc đầu, mắt mở to nhìn cô em gái, cô bé hồn nhiên chi lạ,
Phương Bình vừa bước vào vừa kêu lên.
- Trời đất! Chị làm sao nữa vậy? Trong lúc cả nhà vui vẻ thì chị lại trốn
trong phòng khóc, bị ai ức hiếp vậy?
Phương Trúc lắc đầu lấy khăn lau mặt:
- Tại... Tại nhân vật của cốt chuyện này.
Phương Bình hiểu ra:
- A... Thì ra. Chị là con người ủy mị vì những nhân vật trong tiểu thuyết mà
cũng rớt nước mắt. Thôi dẹp chuyện đó qua bên đi, lau mắt rồi ra phòng
khách này. Chị đoán thử xem ai ngoài ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.