HỎI ÁNG MÂY CHIỀU - Trang 62

Phượng hỏi tiếp:
- Thế, mẹ tôi nói sao?
- Mẹ cô nói vậy cũng được. Mẹ cô nhờ tôi chăm sóc cô khuyên nhủ cô và
ngày mai đưa cô về nhà giùm. Dĩ nhiên là có mặt của á Thi ở cả đấy. á Thi
đã bảo đảm với mẹ cô là chị dâu của hắn là người đàn bà đàng hoàng nhất
thế giới chứ?
- Dạ.
Phương Trúc nói mà lòng miên man một chút bức rức, bực dọc, xót xạ Ta
quả là nông nổi. Hành động dại dột. Con gái chẳng nên xuẩn động như vậy.
Uống rượu lại không về nhà. Phương Trúc đưa mắt nhìn quanh ngắm nghía
căn phòng. Nàng ngồi bật dậy lần nữa.
- Không được, tôi không thể ở đây được, tôi phải về nhà ngay.
Hiểu Phượng cười nhẹ, an ủi:
- Không được đâu Phương Trúc ạ. Giờ này đã nửa đêm, về sẽ khuấy động
cả hàng xóm. Vả lại, từ khuya tới giờ, có người chờ cô, cần gặp cô nói
chuyện.
Phương Trúc càng bối rối. Nàng đã hiểu người ấy là ai. Nhưng nàng không
muốn tiếp xúc. Nhất là với hắn, nàng sợ hãi, chụp lấy tay Hiểu Phượng.
- Chị đừng đi, chị ngồi đây với em. Giờ này em không muốn nói chuyện
với ai cả.
- Cô cần phải nói cho ra lẽ.
Hiểu Phượng nói một cách hiểu biết. Nàng kéo Phương Trúc nằm xuống
chăm sóc như bà chị cả chăm sóc cho em.
- Phải nói rõ mọi chuyện cho sáng tỏ.
Hiểu Phượng đứng dậy bước ra ngoài, nhưng không quên trấn an:
- Tôi vẫn ở lại đây. Nhà này còn nhiều phòng lắm. Tôi phải chợp mắt một
chút, để mai còn phải hộ tống cho cô về nhà. Còn bây giờ cô nên nghe tôi.
Hãy nói chuyện với Phi Hoàn cho rõ ràng đi.
Hiểu Phượng bước ra ngoài. Phương Trúc nhìn theo mà lòng đầy bối rối.
Sao vậy? Tại sao ta lại hành động như vậy. Tại sao lại uống rượu mà không
uống đá chanh. Chỉ chơi trò chơi điện tử không thì có gì xảy ra đâu. Bây
giờ chuyện càng trở nên rối rắm, bực mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.