HỒI KÝ ALEX FERGUSON - Trang 207

Trong mỗi trận chung kết Champions League vào những năm 2009 và 2011

đó, chúng tôi đã có thể chơi ngang ngửa hơn với đội hình mạnh nhất của bóng đá
Tây Ban Nha bằng cách chơi thiên về phòng ngự, nhưng khi đó tôi đã cùng
Manchester United đi đến giai đoạn mà ở đó chơi phòng ngự không còn là cách
phù hợp để chiến thắng theo cách đó nữa. Trước đó tôi đã dùng chính chiến thuật
này để đánh bại Barcelona trong trận bán kết năm 2008: phòng thủ sâu, chịu sự
tra tấn của đối phương, khiến những người hâm mộ MU căng thẳng như đi qua
địa ngục. Sau này, tôi muốn có một cách chơi tích cực hơn khi đối đầu với họ, và
chúng tôi đã bị đánh bại một phần chính bởi sự thay đổi đó. Nếu chúng tôi kéo
đội hình về khu vực cấm địa và phòng thủ chặt, chúng tôi đã có thể đạt được
những kết quả mà chúng tôi khao khát. Tôi không tự đổ lỗi cho bản thân; tôi chỉ
ước phải chi cách tiếp cận trận đấu tích cực hơn của chúng tôi đã có thể tạo ra
những kết quả tốt hơn mà thôi.

Đánh bại chúng tôi ở Rome đã góp phần giúp Barcelona nhanh chóng phát

triển thành đội bóng vượt trội trong kỷ nguyên của họ. Nói ngắn gọn, chiến thắng
ở Champions League năm 2009 này đã đưa họ tiến lên, đây là một chiến thắng
đơn lẻ nhưng tạo ra hiệu ứng xúc tác cao. Đó là chức vô địch Champions League
thứ hai của họ trong bốn mùa giải và đội bóng của Pep Guardiola là đội bóng Tây
Ban Nha đầu tiên giành được chức vô địch La Liga, Cúp Nhà Vua (Copa del Rey)
và chức vô địch Champions League trong cùng một mùa giải. Năm 2009, chúng
tôi là những nhà đương kim vô địch Champions League nhưng đã không thể trở
thành đội bóng đầu tiên trong lịch sử giải đấu (từ khi giải đổi tên từ Cúp C1 thành
Champions League) bảo vệ được danh hiệu này.

Tuy nhiên chúng tôi lẽ ra không nên thua trận đấu đó ở Eternal City. Có cách

để đối đầu với Barcelona, như chúng tôi đã chứng minh năm trước đó. Và cũng
có cách để cản họ lại, kể cả Messi. Một năm trước đó trong trận lượt đi trên sân
khách, chúng tôi bố trí Tévez chơi nhô cao ở phía trên và Ronaldo đá tiền đạo
trung tâm, vì vậy chúng tôi có thể có 2 khu vực tấn công. Sự xâm nhập, thọc sâu
của Ronaldo và Tévez tạo điều kiện cho chúng tôi cầm bóng nhiều hơn.

Đương nhiên chúng tôi vẫn gặp khó khăn bởi vì Barcelona nắm quyền kiểm

soát bóng trong một thời gian dài, khi đó các cầu thủ của bạn có xu hướng mất đi
hưng phấn. Thay vì đá bóng, họ bắt đầu... theo dõi trận đấu, hay chính xác hơn là
họ nhìn đối thủ đan bóng qua lại với nhau như thêu hoa dệt gấm!

Chiến thuật của chúng tôi là khi có bất cứ tình huống nào có thể nắm quyền

kiểm soát bóng, Ronaldo sẽ tìm khoảng trống và Tévez sẽ lại gần để nhận bóng.
Nhưng như đã nói ở trên, các cầu thủ như bị cuốn theo đối thủ và xem họ đan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.