HỒI KÝ ALEX FERGUSON - Trang 265

Về các tiền đạo, tôi luôn có một ý kiến như sau: chẳng hạn với Cantona hay

Andy Cole, nếu họ không ghi bàn thì họ sẽ nghĩ họ không bao giờ có thể ghi bàn
lại nữa. Trong cơn khát bàn thắng diễn ra trong thời gian ngắn vào tháng Ba mùa
giải đó, Van Persie đã không chơi tốt và điều đó ảnh hưởng đến cậu ta. Nhưng từ
lúc ghi bàn trong trận gặp Stoke vào ngày 14-4, cậu ta đã thăng hoa trở lại.

Trong vòng nhiều năm tôi đã chứng kiến một số bàn thắng bất tử của

Manchester United. Cantona làm đám đông khán giả no mắt với hai hay ba cú dứt
điểm tuyệt vời theo kiểu bấm bóng qua đầu thủ môn. Không kém ngoạn mục là
cú sút theo kiểu xe đạp chổng ngược của Rooney vào lưới City. Màn trình diễn
đó thật đáng kinh ngạc. Sẽ không có nhiều điều để nói nếu cú dứt điểm cao quá
đầu không thể quên đó được thực hiện từ vạch 5m50. Trong bàn thắng này,
Rooney đứng cách xa khung thành gần 13m. Hơn nữa, vì cú tạt của Nani đã đổi
hướng khi chạm vào một cầu thủ City, Wayne buộc phải thực hiện một sự điều
chỉnh đáng kinh ngạc trên không khi tung người sút bóng! Tin tôi đi, đó là bàn
thắng đẹp nhất.

Nhưng bàn thắng của Van Persie trong chiến thắng 3-0 trước Aston Villa,

chiến thắng đảm bảo cho chức vô địch của chúng tôi vào ngày 22-4, cũng hết sức
đặc biệt: một cú tung người bắt vô lê từ một đường chuyền dài chọc khe của
Rooney. Một cầu thủ bình thường có thể thử sút như vậy một trăm lần trên sân
tập và chỉ ghi bàn được một lần, nhưng Van Persie có thể làm điều đó một cách...
đều đặn: một cú tung người hoàn hảo và ghi bàn! Chính kỹ năng thành thạo đó đã
mang lại cho cậu ta một bàn thắng tương tự với bàn thắng ghi được cho Arsenal
trước Everton. Robin là một bản hợp đồng tuyệt vời, người đã kết thúc mùa giải
Premier League với 26 bàn thắng: 12 bàn trên sân nhà và 14 trên sân khách.
Robin ghi được 17 bàn từ chân trái và 8 với chân phải, thêm một bàn thắng bằng
đầu. Những con số đó đã mang lại cho Van Persie Chiếc giày vàng lần thứ 2 liên
tiếp, phần thưởng dành cho cầu thủ ghi bàn nhiều nhất tại Premier League.

Ngược lại, chúng tôi tiếp tục đặt niềm tin vào thế hệ trẻ. Nick Powell, người

gia nhập đội vào tháng 7-2012, đã nằm trong tầm ngắm của chúng tôi từ tháng
11-2011. CLB Crewe đã mang cậu ta về đội để chơi ở vị trí cánh trái khi Nick chỉ
17 tuổi và vẫn còn hơi lóng ngóng. Đội ngũ nhân viên ở học viện của chúng tôi
đã đánh dấu tên Powell và sau đó theo dõi cậu ta thường xuyên. Jim Lawlor đã
đến xem Nick và tỏ ra quan tâm, dù chính ông ta cũng chưa chắc vị trí tốt nhất
của cậu ta là gì, mà chỉ nghĩ Nick là một chàng trai khá dễ gần...

Vì vậy tôi cử Martin đi xem xét Nick lần thứ hai. Quan điểm của Martin là

cậu ấy chắc chắn có tài nhưng chưa đủ. Sau đó Mick Phelan đã đến “xem giò

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.