khu vực quốc doanh hằng năm, MAS không thấy đầu tư dài hạn
những khoản này với lãi suất cao. Tôi yêu cầu Keng Swee xem
xét việc này. Tháng 5/1981, Keng Swee thành lập Cơ quan Hợp
tác Đầu tư Singapore (Singapore Investment Corporation – GIC)
với tôi là chủ tịch, Keng Swee làm phó chủ tịch, Sui Sen và nhiều
bộ trưởng khác làm thành viên hội đồng. Thông qua mối quan
hệ giữa Keng Swee với David Rothschild, chúng tôi tiến cử Công
ty N.M. Rothschild & Sons làm cố vấn. Họ gửi một viên chức dày
dạn kinh nghiệm đến làm việc với chúng tôi trong vài tháng
nhằm thiết lập tổ chức GIC. Chúng tôi cũng thuê những nhà
quản lý đầu tư người Anh và Mỹ để giúp chúng tôi phát triển các
hệ thống cho nhiều dạng đầu tư khác nhau. Để lãnh đạo đội ngũ
quản lý, chúng tôi bổ nhiệm Yong Pung How làm giám đốc điều
hành thứ nhất của GIC. Anh ta đề cử James Wolfensohn làm cố
vấn chiến lược đầu tư, người này sau làm chủ tịch Ngân hàng
Thế giới. Dần dần, họ xây dựng được một lực lượng nòng cốt các
chuyên viên người Singapore do Ng Koh Song và Teh Kok Peng,
những người đến từ MAS, lãnh đạo. Vào cuối những năm 80, họ
và đội ngũ nhân viên của họ đã nắm được những trọng trách
đầu tư và quản lý chính yếu.
Ban đầu, GIC chỉ quản lý những khoản dự trữ tài chính của
chính phủ. Đến năm 1987, nó còn có thể quản lý những khoản
dự trữ của Hội đồng Tham tán Tiền tệ Singapore cũng như các
tài sản dài hạn của MAS. Năm 1997, GIC đang quản lý số tài sản
trị giá hơn 120 tỷ đôla Singapore. Trách nhiệm quan trọng nhất
của GIC là phân bổ đầu tư giữa vốn cổ phiếu thường, trái phiếu
(chủ yếu là trái phiếu do chính phủ các quốc gia phát triển phát
hành) và tiền mặt. Có một số sách giải thích những nguyên tắc
mà những thị trường này hoạt động theo, song chúng không
đưa ra chỉ dẫn nhất định để dự đoán những biến động giá cả