HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - BÍ QUYẾT HÓA RỒNG - LỊCH SỬ SINGAPRE 1965-2000 - Trang 688

đã lặp lại những tuyên bố này ngay cả sau khi George Bush đến
thăm Bắc Kinh vào tháng 8/1980 để thông báo rằng người
Trung Quốc nên hiểu và tôn trọng lập trường của Mỹ, rằng vấn
đề Đài Loan phải được chuyển động từ từ. Tuy thế, tôi tin là
người Trung Quốc đặt tầm quan trọng vào sự trung thành. Họ
biết rằng những người phản bội lại bạn bè của mình thì cũng sẽ
phản bội lại họ. Họ hẳn sẽ ngạc nhiên nếu Mỹ đã chịu nhượng
bộ một khi họ theo đuổi yêu sách Đài Loan. Cái mà họ muốn từ
phía Mỹ là một sự tái khẳng định nguyên tắc rằng có một Trung
Hoa thống nhất. Bush đã khẳng định với tôi rằng Reagan sẽ
không đi ngược thời gian bằng cách có hai quốc gia tách rời và
hai vị đại sứ.

Tôi gợi ý rằng Mỹ nên mời Thủ tướng Triệu Tử Dương sang

thăm Washington và rồi Tổng thống Reagan nên thăm đáp lễ
Bắc Kinh để xác định lập trường của ông ta theo cách mà Bush
đã diễn đạt. Người Mỹ nên thuyết phục Bắc Kinh về chính sách
một nước Trung Quốc của họ. Cách làm là cho Reagan gặp gỡ và
thuyết phục Đặng rằng đó chính là lập trường căn bản của Mỹ.
Bush đồng ý, vì Reagan có thể nói những gì ông ta nhắm đến
bằng một cách đầy sức thuyết phục. Có quá nhiều cơ sở chung
giữa Trung Quốc và Mỹ, Bush nói thêm. Reagan “hoang tưởng
và căng thẳng về vấn đề Liên Xô” và các biến cố ở Ba Lan và
Afghanistan đã củng cố thêm tình trạng này. Reagan không
thích chủ nghĩa cộng sản nhưng thấy được giá trị chiến lược của
một mối quan hệ với Trung Quốc.

Trước chuyến viếng thăm kế tiếp của tôi đến Washington

vào tháng 6/1982, George Shultz đã kế nhiệm Al Haig với chức
Bộ trưởng Ngoại giao. Tôi biết Shultz lúc ông ta còn là Bộ trưởng
Tài chính dưới thời Tổng thống Nixon vào đầu những năm 1970
và chúng tôi đã trở thành bạn của nhau. Haig đã làm hết sức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.