HỒI KÝ LÝ QUANG DIỆU - CÂU CHUYỆN SINGAPORE - Trang 325

C

HƯƠNG

17

Gặp gỡ với “Đặc mệnh toàn quyền”

Tôi nhớ 1958 là một năm tình hình lắng dịu. Mọi chuyện tương
đối yên tĩnh và không có những náo động gây ra do lãn công,
đình công, biểu tình, bạo loạn hay mít–tinh. Tôi có thì giờ để suy
xét, ngẫm nghĩ và hoạch định những bước đi quan trọng kế tiếp
trước khi đến kỳ tổng tuyển cử vào tháng 5/1959. Câu hỏi thứ
nhất tôi phải trả lời là giữa việc nắm và thành lập chính phủ
mới, và việc đứng ở phía đối lập nhưng giữ được nhiều ghế hơn
trong Hội đồng lập pháp và dùng nhiệm kỳ kế tiếp để củng cố uy
tín đối với quần chúng, cái nào sẽ có lợi hơn cho chúng tôi.

Tuy nhiên, sau cuộc trắc nghiệm tại Tanjong Pagar và Jalan

Besar, tôi đã tin tưởng rằng, cho dù phái thân cộng đối đầu với
chúng tôi trong kỳ bầu cử, họ cũng không thể đánh bại chúng
tôi trừ phi họ có thể xây dựng tổ chức của mình mạnh như hồi
1956. Để làm được điều này, họ phải lập những đảng phái mới,
những mặt trận mới, rồi xác lập mức tín nhiệm của quần chúng
đối với họ. Tất cả những việc ấy cần có thời gian. Hàng ngũ cán
bộ và những ủng hộ viên trực tiếp – khoảng vài nghìn – thì có
thể theo kịp từng biến chuyển trong chủ trương hành động của
CUF, nhưng khối đông quần chúng thì không.

Cho dù chúng tôi có lập chính phủ trong nhiệm kỳ kế hay

không, chúng tôi vẫn phải kiểm soát chặt chẽ được PAP và giữ
cho nó không bị đối phương thâm nhập và không chế. Làm thế
nào chúng tôi tận dụng giai đoạn lắng dịu này để đạt được điều
đó? Phái thân cộng có thể nắm lại các đảng bộ, nhưng chúng tôi
không được để họ nắm quyền kiểm soát toàn đảng, qua đó sử
dụng được biểu tượng của đảng để in trên phiếu bầu bên cạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.