HOKKAIDO MÊ TRẬN ÁN - Trang 169

Cảnh 1

Phòng sinh hoạt chung

“Điện báo!”

Tiếng hô làm Eiko đứng bật dậy.
Ushikoshi cũng đứng bật dậy, đi theo Eiko ra tiền sảnh. Sau đó là cảnh

Ushikoshi quay vào trước, vừa đi vừa đọc điện báo, nhìn qua vai ông ta có
thể thấy khuôn mặt đăm chiêu của Eiko, nhưng cô lập tức quay về chỗ ngồi
của mình với khách khứa vây quanh.

Ushikoshi trở lại bên cạnh Ozaki, chìa mẩu điện báo ra trước mắt cậu.
“Đọc to lên hộ luôn!” Okuma lạnh nhạt nói. Ozaki bèn đọc, “Về vụ án

quờ… quái gở anh kể, cả nước chỉ có người này là phù hợp phá án nhất.
Cậu ấy tên là Mitarai Kiyoshi, vừa bắt chuyến bay chiều đi rồi
… Cái quỷ gì
đây? Hử, quả nhiên là gửi đến một tên Sherlock Holmes giá áo túi cơm mà.”

Kinh ngạc vì Ozaki lại có vẻ biết Mitarai Kiyoshi, Okuma vội hỏi, “Mi gì

đó là người thế nào vậy? Người của Phòng 1 à?”

“Hắn ta là người xem bói.”
Ushikoshi và Okuma trợn mắt, sững cả người ra.
Cuối cùng Ushikoshi lên tiếng trước, giọng điệu thiểu não như người lên

cơn co thắt dạ dày van xin được uống thuốc, “Đùa… đùa à? Cho dù vụ án
khó phá đến đâu, chúng ta cũng không thảm hại đến độ phải dựa vào mấy
tay bấm độn gieo quẻ chứ.”

Okuma cười sằng sặc, “Ha ha ha! Anh Ushikoshi, bạn anh quá đáng thật

đấy. Chơi xỏ chúng ta rồi. Ha ha ha! Tuy nhiên ngẫm cho kĩ, nếu lão thầy
bói ấy lắc lắc thẻ tre mà tóm được thủ phạm thì chúng ta hời to. Chúng ta
vẫn giữ được thể diện, mà Tokyo đúng là cũng có hỗ trợ, giải pháp toàn vẹn
đối với cả hai bên còn gì. Quẻ thượng thượng chứ chẳng đùa đâu. Nhưng
chính ra, tôi thấy gửi con chó đến có khi lại tốt hơn một lão thầy bói mù.
Cảnh khuyển rất thính mũi, phải hữu dụng hơn một lão già lưng gù chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.