HOKKAIDO MÊ TRẬN ÁN - Trang 255

“Thì ra là thế. Kết quả không xong, vì Hamamoto đã quyết tâm rồi.”
“Đến lúc bị hạ ngục chắc Hamamoto vẫn không phát hiện ra ý tốt của

người đầy tớ trung thành. Bản thân ông ấy còn luôn tìm cách bảo vệ
Hayakawa, nên cứ khăng khăng là tự thực hiện thí nghiệm. Vì thế
Hayakawa cũng chôn sâu ý tốt của mình vào tận đáy lòng, không nói ra.”

“Vì sao chứ? Vì sao Hayakawa không nói ra? Ông ta đã tôn kính chủ

nhân như thế thì nên cùng tiến cùng lui, khai ra rằng mình có hỗ trợ trong
các thí nghiệm trượt nhũ băng…”

“Có lẽ là vì Hamamoto Eiko. Tôi nghĩ là về phía mình, Hayakawa thấu

hiểu tấm lòng của Hamamoto Kozaburo đấy. Vả chăng, tuy là đồng lõa,
nhưng so với Hamamoto thì tội danh của Hayakawa vẫn nhẹ hơn nhiều lắm,
im lặng đi thì về sau còn có thể chăm sóc cho cô chủ đã mất cả mẹ lẫn cha.”

“Thì ra là thế.”

Lưu Băng Quán xiên xẹo mục ruỗng, ngày nay chỉ còn là một cái bóng

của chính nó. Ngôi nhà đã hoàn thành mọi sứ mệnh khai sinh, cố đi hết kiếp
sống ngắn ngủi để quay về với cát bụi. Ý nghĩ làm tôi liên tưởng đến một
bánh xe khổng lồ đang chìm dần.

Nhân dịp du ngoạn phương Bắc, sực nhớ tới Lưu Băng Quán, tôi bèn cất

công ghé đến quả đồi nhỏ chất chứa đầy hồi ức này.

Vầng dương đã ngả về Tây. cỏ khô bên chân kêu sột soạt như bất an.

Chẳng bao lâu nữa, tuyết mùa đông sẽ trút xuống, phong kín chúng trong
giấc ngủ triền miên. Từ giờ cho đến lúc đó, ngày lại ngày, chúng chỉ còn
cách phơi kiếp sống tàn của mình trong gió quất thế này mà thôi.

☆ ☆ ☆ ☆ ☆

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.