HÔM NAY TÔI THẤT TÌNH - Trang 108

Và thất vọng là khi tôi cứ phải chủ động, mãi chủ động như thế. Người

cứ im lặng, người cứ hững hờ. Cho đến một ngày tôi vượt một quãng
đường rất xa, trời đổ cơn mưa ướt lạnh cả lồng ngực, nhưng đến nơi người
không chút sửng sốt, cũng chẳng hỏi thăm, thờ ơ bình thản, tận lúc về cũng
không luyến tiếc, níu giữ hay từ biệt, cứ thế để tôi đi.

Giây phút đó, tôi biết, đã đến lúc mình phải dừng lại.

Ở bên người thì vui, nhưng khi xa người thì cô đơn quá.

Dừng lại trong im lặng, như bao ngày qua, người đã cứ im lặng.

Chẳng cần một tiếng chào, cứ thế mà ra đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.