HỒN BƯỚM MƠ TIÊN - Trang 45

Nhất Linh , Khái Hưng

Hồn Bướm Mơ Tiên

Chương 8

Trưa hôm ấy sư cụ gọi chú Lan bảo:
- Thôi, chú đừng đi hái chè nữa, ta nhờ mang bánh vớt chè sang tạ sư ông
bên chùa Long Vân.
Ngọc tiến lên nói:
- Bạch cụ, cho phép cháu cùng đi với chú Lan sang Long Vân. Cháu nghe
nói chùa Long Vân có cái giếng thờ, nước uống mát lắm.
Sư cụ ngần ngại: đường nhiều dốc, sợ cháu đi mệt nhọc.
Ngọc cười:
- Bạch cụ, cháu học ở trường Canh nông, cày ruộng còn được nữa là trèo
dốc, đã lấy gì làm khó nhọc.
- Cái đó tùy cháu.
Khi xuống nhà trai, Ngọc vui sướng chạy lại hỏi chú Lan:
- Chú có bằng lòng để tôi cùng đi không?
Lan cười gượng:
- Càng hay cho tôi, đi đường xa đỡ buồn chứ sao?
Rồi chú lẳng lặng xếp các thức vào trong chiếc tay nải nâu, thắt miệng lại.
Ngọc đứng sát gần khiến Lan né người xích ra. Ngọc nhắc cái tay nải vắt
lên vai một cách gọn gàng.
Lan cười nói:
- Ông vác nhẹn, nhỉ!
Ngọc nói đùa: đi làm phu gạo mãi lại chẳng vác nhẹn.
Lan cố giữ nét mặt lãnh đạm, cắn môi, chau mày, ngỏanh nhìn ra ngoài sân.
Nhưng lần nào chỉ giữ nghiêm klhắc được một lúc, rồi thấy Ngọc vui vẻ
nói bông đùa, chú lại quên baÜng đi mà cùng cười, cũng nói bông đùa với
bạn:
- Ông phu gạo này, nghe chừng yếu ớt lắm. Hôm mới đến chùa xách có cái
va li còn thở hồng hộc, leo lên dốc khó khăn nặng nhọc là thế, nữa là vai
vác bao gạo.
- Chú nhớ lâu nhỉ? Ngọc, nét mặt tươi cười sung sướng, hồi tưởng lại hôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.