HỒN BƯỚM MƠ TIÊN - Trang 59

gì. Đến nổi sư cụ và chú Mộc phải lấy làm lạ rằng cái tình bằng hữu của
chú đối với Ngọc không ngờ th ân mật đến thế.
Chiều hôm ấy, mặt trời đã lặn sau rặng đồi tây, Lan còn thơ thẩn ở vườn sắn
sau chùa. Ngồi trên là cành lẫn lá để ngổn ngang chưa buộc, Lan đăm đăm
nhìn về phía xa. Linh hồn Lan như đang theo áng mây hồng bay vào nơi hư
vô tịch mịch. Lan thở dài, buột miệng thong thả nói: "Nát bàn! Bồng lai!"
Hai ý tưởng "tôn giáo" và "ái tình" hình như đương công kích nhau trong
tâm trí.
Bỗng Lan giật mình tỉnh bằng giấc mộng. Tiếng chuông chùa như cất vọng
từ bi vỗ về an ủi, dỗ dành. Lan mỉm cười lẩm bẩm: "Thế nào cũng phải
lánh xa nơi trần tục!"
Tiếng chuông đổ hồi như vui mừng, cười reo vì đã giải thoát được linh hồn
Lan.
Lan cười theo hồi chuông, tiếng cười lanh lảnh trong làn không khí yên
lặng dưới ánh lờ mờ thảm đạm buổi chiều tà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.