HƠN CẢ TUYỆT VỜI - Trang 209

muốn đợi cho đến cuối Hội Mùa mới chấp nhận một chàng rể không có
tương lai hứa hẹn như tôi – Một người tuy sinh trưởng trong gia đình trâm
anh thế phiệt, nhưng không có chức tước, không có tài sản bao nhiêu cho
nên chúng tôi đồng ý giữ chuyện này bí mật cho đến khi hết Hội Mùa sẽ
hay.
- Và rồi chuyện xảy ra như thế nào? – Alexandra hỏi và cảm thấy anh muốn
thổ lộ tâm tình.
- Rồi có người có chức tước, có tài sản và có lối nói rất lịch thiệp chú ý đến
cô ta. Anh ta mời cô ta khiêu vũ trong các buổi dạ vũ, ghé thăm nhà cô một
vài lần, thế là Sally yêu anh ta say mê.
Alexandra hỏi, giọng đầy thương cảm:
- Và thế là cô ta lấy người ấy và bỏ anh?
Tony cười khúc khích và lắc đầu:
- Nhà quí tộc ấy chỉ vui chơi với Sally một thời gian thôi, anh ta chỉ xem
đấy là trò ve vãn vô nghĩa, ngu ngốc.
- Người ấy không phải là Jordan chứ, phải không? – Alex hỏi, lòng cảm
thấy đau đớn.
- Tôi vui mừng được trả lời là không phải.
- Nhưng dù sao anh cũng nên mừng vì đã chia tay được cô ta – Alexandra
thành thật nói – rõ ràng cô ta là người hoặc rất vụ lợi hoặc rất nông nổi –
Alexandra mỉm cười, nụ cười ấm áp, chân tình, sung sướng - bây giờ anh
đã trở thành vị Công tước quan trọng nhất nước Anh, chắc cô ta tiếc vì đã
bỏ anh.
- Có thể cô ta tiếc.
- Phải, tôi mong cô ta tiếc! – nàng thốt lên rồi bỗng nàng có vẻ ân hận – tôi
ăn nói có vẻ ác độc quá!
- Cả hai ta đều ác độc – Tony cười – vì tôi cũng muốn cô ta luyến tiếc.
Hai người im lặng nhìn nhau một lát, họ vui mừng vì đồng ý với nhau về
điểm này. Cuối cùng Tony thở dài nói:
- Hồi nãy tôi có đưa ra ý kiến rằng làm việc nhiều mà không giải trí, cuộc
đời sẽ không được thoải mái.
- Đúng thế – tôi cũng nghĩ như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.