HÔN LỄ TỬ THẦN - Trang 162

Les đi về phía cái ghế sô pha nơi cô ngồi sụp xuống. Ôi, Chúa ơi, cô là

một người kinh khủng, tồi tệ. Bạn thân nhất của cô đang mất tích, và, chỉ
năm phút trước đây thôi, tất cả những gì cô có thể nghĩ đó là hôn chồng
chưa cưới của Katie. Loại người nào mà lại làm như thế? Les tự bủa vây
mình trong nỗi đau đang lớn dần lên. Có lẽ là loại người đang hoảng sợ, cô
tự nhủ với bản thân, hy vọng giảm bớt phần nào tội lỗi của mình.

Joe nói đúng. Họ chưa làm gì sai trái cả. Dù gì thì họ cũng không cố tình.

Nhìn thấy nhau khỏa thân là một sự tình cờ. Và bị anh ta cuốn hút cũng là
một sự tình cờ nốt. Một tai họa tình cờ lớn chết tiệt, nhưng cũng chỉ là một
sự tình cờ chứ không hơn.

Cô nghe thấy Joe nói chuyện với cảnh sát trên điện thoại. Cô cân nhắc ý

định rời khỏi đây và về ở nhà bố mẹ. Nhưng nếu Katie gọi điện thì sao?
Nếu cô ấy cần cô thì sao?

Nhắm mắt lại, Les cố gắng nghĩ những lý do vì sao Katie chưa gọi điện,

những lý do có nghĩa là cô ấy ổn cả. Cô ấy có vấn đề với xe ô tô. Cô ấy gặp
lại một người bạn từ thời trung học và quên cả thì giờ. Nhưng chẳng có lý
do nào đứng vững được. Cảm giác mọi sự đều tồi tệ. Nếu như có Katie ở
đây và cô ấy nghe thấy Les văng cái từ chết m... ra, cô ấy sẽ bảo Les để
dành cái từ ấy cho những lúc đáng nói hơn. Theo cách suy nghĩ kỳ quặc
của Katie, văng tục không phải lúc nào cũng xấu nếu như tình huống ấy
đáng để văng. Les chỉ cầu mong sao những sự rắc rối như việc Katie mất
tích hay Les bị chồng chưa cưới của Katie cuốn hút không đáng để cô văng
câu chết m...

***

Katie ngồi trên sàn nhà bên cạnh toilet và nhìn chằm chằm vào Carl tay

đang cầm một cái cốc của Tabitha mà anh ta lôi ra từ một trong mấy cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.