HÔN LỄ TỬ THẦN - Trang 161

“Tôi cũng vậy.” Và đó là sự thực. Anh yêu Katie, nhưng anh cũng đã

bước qua giai đoạn tự dối mình rồi. Anh không yêu Katie theo cách lẽ ra
anh cần phải yêu cô ấy. Anh yêu cô ấy như... như cách tất cả mọi người yêu
mến cô. Không thể không yêu mến một người quá tốt như thế được. Cô ấy
là kiểu người mua các loại bóng đèn cho nhà mình từ một người tàn tật. Là
người hy sinh một buổi sáng thứ Bảy hàng tháng để bế trẻ sinh non. Katie
thông minh, có thể nói chuyện về nghệ thuật cho tới lúc gà lên chuồng, và
cô có một kiểu cách giao tiếp riêng biệt với mọi người. Katie có thể khiến
họ cười vang, khiến họ trở nên cởi mở. Cô ấy nhìn thấy những điều tốt đẹp
nhất ở mỗi người và làm cho mỗi người muốn trở nên tốt đẹp nhất.

Cho nên, quả vậy, anh khâm phục Katie, anh tôn trọng Katie. Anh yêu

thích con người mình khi ở bên Katie. Và cô ấy cũng quá đẹp nên anh có
phản ứng dục cảm với cô. Cô có đủ mọi nết, mọi phẩm chất của một người
bạn đời mà anh tìm kiếm. Và ở tuổi 34, từ hai năm nay anh đã tìm kiếm
một người để tiến tới hôn nhân. Nhưng từ tháng trước, anh thấy mình cứ tự
hỏi không hiểu tình yêu kiểu tôn trọng và khâm phục thì đã đủ chưa. Anh
cứ chờ đợi để xúc cảm trào lên, xúc cảm khiến chuyện tình dục bùng nổ
tuyệt diệu, xúc cảm mách với anh rằng cô chính là người anh tìm kiếm.

Điều ấy đã chẳng xảy ra. Và khi đó anh đã biết rằng nếu anh kết hôn với

Katie, anh sẽ bằng lòng nhưng không hạnh phúc.

Liệu bằng lòng có là đủ? Ý nghĩ ấy cọ vào óc anh như một miếng giấy

ráp. Câu trả lời còn cọ sát mạnh hơn nữa. Không. Như vậy là chưa đủ.

Quỷ thật. Vợ chưa cưới của anh đang mất tích và tất cả những gì anh

đang làm là đứng đó và nghĩ về việc vì sao mà anh không thể kết hôn với
cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.