HÔN LỄ TỬ THẦN - Trang 238

bạn bảo Đừng, nhưng một điều gì đó Đã rồi, và bộ não của bạn từ chối nhớ
lại.

Đúng vậy, người đàn ông mà cô lao vào vòng tay không phải là Carl

Hades.

Ý nghĩ đầu tiên của Katie là, Dù sao thì cái sai lầm này cũng có một cặp

mông đẹp.

Ý nghĩ thứ hai của cô là, Mông đẹp hay không, mình chỉ cần mặc cáo áo

ngủ Papa Smurf cũng được. Gây ấn tượng với người lạ là điều không cần
thiết.

Cái ý nghĩ thứ ba của cô là, cô cần phải rời khỏi anh ta, nhưng ý nghĩ thứ

tư của cô là cứ đứng nguyên như thế. Bởi vì ngay khi mà cô rời anh ta ra,
cô sẽ phải đối mặt với cái người lạ có cặp mông ngon lành này.

“Cô Ray?” Người lạ nói và buông hai tay ra. Rõ ràng là, anh ta cảm thấy

có nghĩa vụ phải đáp lại cái ôm của cô. Hoặc là thế, hoặc là anh ta cảm thấy
cần phải tự bảo vệ mình. “Cô không sao chứ?”

Lại cái từ ấy: không sao. Tại sao mọi người cứ luôn chọn nhầm lúc để

hỏi cái câu ấy nhỉ?

Cô bước lùi lại và nhìn anh ta. Không phải là người lạ. Cô biết anh ta.

Đầu óc cô lướt qua bộ nhớ nhân dạng. Cuối cùng thì câu trả lời cũng bật ra
trong óc cô. Đó là viên cảnh sát đã lấy lời khai của cô.

“Cô Ray?” Anh ta có vẻ lo lắng, vẻ lo lắng kiểu cô-mất-trí-rồi-hay-sao.

Cô không thể nhớ ra tên anh ta. Cô cũng không nhớ đã nghĩ là anh ta có

bộ mông đẹp khi còn ở sở cảnh sát. Buồn cười thật, người ta cứ thường bỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.