HÔN LỄ TỬ THẦN - Trang 479

“Em đang tự hỏi anh còn đang chờ gì nữa.”

Anh đẩy mạnh hông và đi vào trong cô.

Cô thở hắt ra. Sự thâm nhập đột ngột gần khiến cô đau. Gần như.

“Em không sao chứ?” Trán anh tì vào trán cô.

“Ồ, không sao.” Thân thể cô cuốn chặt lấy anh. “Ngày kia em quay về

Boston.” Cô thốt lên. Cô cảm thấy người anh căng lên. “Chỉ một tháng thôi.
Rồi em sẽ chuyển hẳn về đây.”

Anh ra rồi lại vào. “Cuối tuần anh sẽ lên thăm em.”

Họ bắt đầu chuyển động nhanh hơn. Cô suýt nữa đã bảo anh rằng họ nên

sử dụng thời gian xa nhau để suy nghĩ, để xem xét xem cái gì là thực,
nhưng bên trong cô đang có cảm giác tuyệt vời quá, và cô biết rằng cô
không thể nào thiếu điều này trong một tháng được. Và trời ạ, cảm giác của
cô vô cùng chân thực. “Được thôi.”

***

Sau khi Les gọi điện để báo cô sẽ không trở lại đêm nay, Katie lấy màu

vẽ ra. Thậm chí cô còn lấy làm mừng là Les đã không về nhà. Đêm nay, cô
sẽ vẽ. Cô nghĩ về Les và Joe. Nhớ lại giọng nói khẽ khàng của Les khi nói
rằng “Mình sẽ ở lại với Joe đêm nay.”

Một sự không mấy vui chạm vào tim Katie. Ghen tỵ ư? Đúng, ghen tỵ.

Không phải bởi vì Joe mà bởi vì chính cô cũng mong chờ điều ấy đến với
mình, mong chờ điều ấy với Carl. Cô xua đuổi ý nghĩ ấy đi. Bởi vì cô là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.