HÔN MIÊN - Trang 17

biết bọn họ bàn chuyện về công việc phái nữ thế nào, nhiều người cũng
phát biểu cái nhìn của mình, chỉ một chốc sau, cô chỉ nghe thấy một âm
thanh dễ nghe đang nói……, “Làm cô giáo không tệ, nhất là giảng viên đại
học, không chỉ có nghỉ đông và nghỉ hè, thời gian cũng khá tự do.”

Từ đó về sau, giảng viên đại học là mơ ước cuối cùng của cô.

Cô không có tư cách làm giảng viên ở trường đại học này, trong lòng cô

biết rõ, là bởi vì quan hệ nhà họ Giang, cô mới có thể ở lại.

Bây giờ cô chỉ muốn nghĩ tới công việc này là nhờ quan hệ của Giang

Thiếu Thành, lại không nhịn được nghĩ vĩnh viễn không nên ở lại chỗ này,
cô vẫn muốn làm công việc giảng viên chán ghét này.

Hiệu trưởng không chán khuyên cô đủ thứ, mà cô vẫn cố chấp muốn từ

chức.

Hiệu trưởng thấy khuyên không có hiệu quả, chỉ bảo cô về suy nghĩ kĩ rồi

lại nói. Cô đi ra khỏi phòng làm việc của hiệu trưởng thì cảm thấy mình thật
đáng buồn, cô muốn làm giảng viên là bởi vì một câu nói của Giang Thiếu
Thành, cô không muốn làm cô giáo, không cần công việc này nữa, vẫn vì
Giang Thiếu Thành, chuyện đáng buồn cỡ nào.

Anh không cần cô nữa, mà ở trong cuộc sống của cô vẫn ảnh hưởng cô

khắp nơi, điều này kích động tới cô, muốn quay về nói với hiệu trưởng, vừa
rồi cô chỉ nói xằng nói bậy mà thôi. Nhưng cô không quay lại, chỉ vì cô
biết, nếu như ở lại chỗ này, cô sẽ nhớ tới Giang Thiếu Thành, bị anh kiểm
soát một cách mù quáng.

Sau khi rời khỏi trường đại học, Thẩm Tâm Duy chạy tới bệnh viện.

Nam Ngưng vẫn nằm trên giường bệnh, vừa nghe thấy tiếng bước chân,

lập tức ngẩng đầu, thấy Thẩm Tâm Duy, trong ánh mắt không giấu được vẻ
mất mác, cô nói, “Có tin tức của anh em chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.