HÔN MIÊN - Trang 429

bảo bối nhỏ cách biệt với cậu bé Giang Vũ Thịnh, rõ ràng cậu ghét ba từ
này, bây giờ sao lại thấy chua xót đến thế!

Nhất là khi mẹ về, bố mẹ và em gái ở một phòng, bởi vì có em gái, ánh

đèn giữa phòng lớn lúc nào cũng sáng. Giang Vũ Thịnh đứng ở phòng
mình, nhìn ra kia, cảm giác thật buồn, bố mẹ với em gái là một nhà, nhưng
cậu lại một mình... thế giới này, thật khiến người ta khó chịu, chẳng lẽ đây
là báo ứng do ghét mẹ?

Hơn nữa, bố thì gió chiều nào thì theo chiều đó, rõ ràng nên cùng một

phe với cậu. Giờ thì ngày ngày ôm em không buông tay, cậu không chịu,
nên không ghét mẹ nữa...., ghét bố mới đúng.

Khi người bạn nhỏ Giang Vũ Thịnh từ từ lớn lên, cậu cũng nói chuyện

với mẹ nhiều hơn, chỉ là nói như sau.

“Tiểu Thịnh, em gái đang khóc, con đi xem một chút.”

“Tiểu Thịnh, em gái chắc đang đói bụng đấy, con cho em chút gì đi.”

“Tiểu Thịnh, em gái đang buồn, con đi chơi với em đi.”

.......

“Tiểu Thịnh, con lớn lên phải bảo vệ em gái, biết không?”

Giang Vũ Thịnh bị bỏ rơi lâu ngày, đột nhiên phát hiện mình vẫn có giá

trị sử dụng, bố nói rồi, người còn giá trị sử dụng còn sống mới có ý nghĩa.
Nói như vậy, ý nghĩa cuộc sống của cậu cũng có, hơn nữa cậu thấy em gái
càng ngày càng đáng yêu, vì vậy mỗi lần cũng đáp lại, “Được rồi mẹ.”

Phong thủy luân chuyển, để xem ngày nào lại đổi.

Hết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.