HÔN MIÊN - Trang 205

“Đúng vậy, tôi rất xấu hổ, tôi gặp gỡ ai cũng không phải người.” Cố ý

nhấn mạnh nửa câu sau.

Nếu nói cô không có mặt gặp người, như vậy đương nhiên Giang Ngữ Vi

không phải là người, chơi chữ với cô nữ sinh nhỏ bé.

“Thẩm Tâm Duy, vào lúc này cô còn cao ngạo gì nữa? cô thật sự cho

rằng mình chính là Giang phu nhân sao? Đừng có nằm mơ, cô làm chuyện
tốt, tôi đều biết rõ, anh tôi không so đo, tạm thời còn chưa đuổi cô ra, cô tìm
một chỗ cười trộm là được, còn dám ra vẻ kiêu căng trước mặt tôi.”

“Ít nhất bây giờ tôi còn là Giang phu nhân.” Thẩm Tâm Duy thở dài, “Tốt

hơn so với những người khác, đời này không được gọi như thế, có đúng
không?”

Sắc mặt Giang Ngữ Vi trở nên rất khó coi.

Thẩm Tâm Duy lại nói, “Tôi thế nào kiêu ngạo hay không, chẳng cần

người khác đánh giá. Nhưng mà những người khác, dùng người thân đổi lấy
vinh hoa phú quý ,không nên quên trong người mình rốt cuộc là hạng người
gì mới phải.”

“Thẩm Tâm Duy, cô nói đi, rốt cuộc cô có ý gì?”

“Giang Ngữ Vi, chính là ý cô nghĩ đấy.” Thẩm Tâm Duy đi tới bên cạnh

Giang Ngữ Vi, “Muốn cười nhạo tôi, cũng phải đợi đến lúc tôi không còn là
Giang phu nhân … thật ra thì, kể cả khi tôi không còn là Giang phu nhân,
cô cũng không có tư cách cười nhạo tôi, dù sao cô mãi mãi không thể đến
gần tới xưng hô này.”

“Thẩm Tâm Duy”. Giang Ngữ Vi nghiến răng nghiến lợi.

Thẩm Tâm Duy dám cam đoan, nếu như Giang Ngữ Vi không xách đồ

trên tay, có lẽ sẽ đánh nhau với mình ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.