HÔN MIÊN - Trang 277

đang chờ đợi kì tích, thi thể kia không phải anh trai. Một mặt cô cho rằng
đó không phải ý của anh, một mặt lại không nhịn được đi quan tâm tới tiến
triển của nó, thời gian mâu thuẫn và chờ đợi thì cứ một giây trôi qua. Sau
đó khi công bố danh tính thì, cô cảm thấy toàn thân mình tê dại, đứng cũng
không vững.

Cô nghe sinh viên của cô nhỏ giọng nói, “Sẽ không chứ, đó là đại thiếu

gia nhà họ Thẩm, tớ khó thấy được người đẹp trai lại có tiền như thế, sao lại
chết chứ?”

“Thôi đi, lúc này còn lộ vẻ háo sắc…..”

…………

Tan lớp, các bạn học cũng rời đi. Chuyện kia đối với người khác, chẳng

qua chỉ là chủ đề bàn tàn, cảm thán mấy câu, không còn ý nghĩa gì khác,
nhưng đối với cô, đó là tin long trời lở đất.

Điện thoại của cô vang lên, cô cứng ngắc rất lâu, mới chạm vào điện

thoại của mình, run rẩy cầm lên ấn nút nghe.

“……………”

Trong điện thoại không có một câu nói, chỉ có tiếng khóc, là chị dâu, chị

ấy gọi cho cô, chị ấy đang khóc, khóc đến đau lòng. Cô nghĩ, rốt cuộc chị
dâu chủ động gọi cho mình, nhưng sao chị lại phải khóc?

Cô nghĩ tới bà nội của mình, sau khi bà mất, cô về quê, lúc mọi người

đang ăn, cô vừa đốt tiền vàng bạc vừa coi chừng, khi đó cô nhìn quan tài,
nghĩ rằng, có phải mọi người đều lầm không, bà nội còn sống, chỉ đang ngủ
thiếp đi, chờ một lát, bà sẽ dậy, nếu quả thật là như vậy, cô sẽ không sợ, bởi
vì đó là người thân của cô. Cô vốn là vậy, chỉ cần không đến bước cuối
cùng, sẽ không chịu tin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.