HÔN MIÊN - Trang 337

Trần Tông Vinh bỏ qua con cờ là anh rồi, những năm gần đây anh cũng
được lợi từ ông ta. Loại người động lòng này, luôn lòng tham không đáy.
Hình như Trần Tông Vinh muốn khống chế tất cả nguồn tiêu thụ, được
nhiều tiền hơn, nghĩ khá lắm, lần trước bọn họ đàm phán không thành, có
vẻ Trần Tông Vinh cũng không định quản gì của anh nữa.

Nghĩ tới đấy, trong mắt Lương Huy thoáng qua vẻ tức giận, nghĩ bỏ qua

là có thể bỏ qua sao?

Nhưng Trần Tông Vinh là lão cáo già xảo quyệt, tuyệt đối không gặp anh,

thậm chí nói qua điện thoại cũng bảo người khác….. nhưng Lương Huy gọi
điện thoại cho Trần Tông Vinh, lần này anh không khách khí, “Tôi khuyên
ông nên nhanh giải quyết chỗ phiền phức này, nếu không tôi chẳng dám
cam đoan, tôi sẽ không nói gì của ông ra đâu đấy?”

“Tôi có thể có gì? Tôi cũng muốn biết lắm.” Trần Tông Vinh hừ lạnh,

“Tôi cũng chẳng sợ gì mấy lời hù dọa.” Trần Tông Vinh đã lấy được chút
dấu vết từ một số người, lần này thực sự có người muốn thành phố Đông
Giang sửa sang lại, nói cách khác thành phố Đông Giang này phải tẩy bài
lần nữa. Đã như vậy, lúc này Trần Tông Vinh quyết định buông tha Lương
Huy, nếu như lúc này ông còn ra tay trợ giúp Lương Huy, thì cả chính mình
cũng dính vào.

“Tôi nhớ ông còn hiểu rõ tôi, tôi bị tức đến điểm rồi, cái gì cũng làm ra

được.”

Trần Tông Vinh do dự mấy giây, “Đã nhu vậy, trước tìm người chịu tội

thay đi… bây giờ còn có thời gian để làm.”

Lương Huy cúp điện thoại, ý của Trần Tông Vinh là không có ý định xử

lý chuyện này? Thực sự muốn đẹp, để cho anh đi tìm người chịu tội thay,
bây giờ chuyện dính rộng như thế, sao anh có thể bình yên vô sự? điều tra
từng bậc từng bậc,๖ۣۜdi-ễn⊹đà-n๖ۣۜlê⊹qu-ý⊹đô-n ai cũng đừng hòng chạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.