HÔN NHÂN GIẤY - Trang 27

Giang Nhạc Dương vốn rất gần gũi thân thiết với đám nghiên

cứu sinh chỉ kém mình ba bốn tuổi này, nên thấy Cố Tiểu Ảnh đi
vào thì liền đứng lên rót nước cho cô, rồi cười nói: “Vất vả quá nhỉ!”

“Mệt chết đi được!” - Cố Tiểu Ảnh vừa trả lời vừa đi đến chiếc

ghế sôfa bên cửa sổ. Giang Nhạc Dương chưa kịp phản ứng gì, đã
thấy cô đi đến bàn trà, thả mình rơi xuống ghế sôfa như thả một cái
bao tải, rồi cởi giầy cao gót ra, xuýt xoa thích thú.

Giang Nhạc Dương trợn tròn mắt, cố ra vẻ bực bội: “Cố Tiểu

Ảnh, cô nghiêm trang thêm một lúc nữa không được à? Cô nhìn bộ
dạng của cô xem, cô gái đẹp vừa đứng ở cửa hội trường lúc trước rốt
cuộc có phải là cô không đấy?!”

“Cô gái đẹp á?” - Cố Tiểu Ảnh quay đầu lại, cười toe toét nhìn

Giang Nhạc Dương, “thầy Giang, thầy có bị hoamắt không đấy?
Năm nay là tận năm thứ 6 em sống ở Học viện nghệ thuật rồi, sáu
năm đó chẳng học được thứ gì, ngoài bốn chữ“tự mình biết mình”. n
đang thắc mắc đây! Thầy nói xem, một hoạt động quan trọng như
thế này, tại sao trường không tìm những sinh viên trẻ trung xinh
đẹp đến để phục vụ? Chúng em tuổi tác đã cao, lại còn bị bắt cưa
sừng làm nghé”.

Giang Nhạc Dương phát ho lên một tiếng: “Đừng ăn nói linh

tinh”.

“Sao em lại ăn nói linh tinh nhỉ,”Cố Tiểu Ảnh ngồi lên vừa xoa

chân vừa trách móc, “thầy xem trường mình bao nhiêu là gái xinh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.