HÔN NHÂN GIẤY - Trang 297

Chưa dứt lời, Tiểu Ảnh đã nhón gót tặng anh một nụ hôn, như

nuốt ực luôn nửa câu nói còn lại.

Không gian chật hẹp thì đã làm sao? Cổ nhân chẳng phải đã có

câu: “thực sắc, tính dã”

[1] hay sao. Trước lúc cảm xúc bùng nổ,

Quản Đồng nghĩ một cách mãn nguyện: hóa ra có những lúc, câu nói
“nước chảy, bèo trôi” cũng có ý nghĩa khác…

[1] Đây là một câu nói của Khổng Tử, thể hiện nhân sinh quan

tiến bộ của ngài. Đại ý là: Chuyện tình dục cũng quan trọng như
chuyện ăn uống thường ngày.

Thế nhưng, con người ta một khi mệt mỏi quá thì giấc ngủ cũng

sẽ sâu hơn bao giờ hết, điều ấy khiến cho sáng hôm sau Tiểu Ảnh
lên lớp hơi muộn. Cũng thật là đen đủi, có năm phút thôi mà cũng bị
chủ nhiệm khoa tóm được. Ông già tinh thần còn tráng kiện đứng
ngay ngoài cửa, thấy Tiểu Ảnh đang hồng hộc chạy đến, muốn phát
cáu lên, nhưng cuối cùng vẫn nhịn. Ông nói nghiêm nghị:

- Cô giáo Cố, cái gương của người thầy nó phản ánh đầu tiên ở

việc đến đúng giờ.

Tay trái là một đống giáo trình, tay phải là túi xách, tóc tai bị gió

thổi cho rối lên, trông bơ phờ mệt mỏi, cô chạy tới rồi phanh gấp
ngay cạnh chủ nhiệm khoa, đáp lại với giọng hết sức thành kính và
ngoan ngoãn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.