HÔN NHÂN GIẤY - Trang 569

đoạn này, chắc chắn anh không có thời gian ăn cơm ở nhà, cũng
chẳng có thời gian lau bàn.

Căn phòng tĩnh lặng tới mức chỉ nghe thấy tiếng “tích tắc tích

tắc” của chiếc đồng hồ.

Cố Tiểu Ảnh bất giác thở dài, vén tay áo vào nhà vệ sinh tìm giẻ

lau, rồi bắt đầu lau sạch bụi trên bàn, ghế, tủ, kể cả dây phơi quần áo
và máy lọc nước, rồi cô lấy nước tẩy đa năng cọ sạch bồn cầu, bồn
rửa mặt, tiếp đến là quét nhà, lau nhà, giặt ga giường, vỏ gối... Sau
khi đã đổ mồ hôi mồ kê nhễ nhại để thay đổi bộ dạng căn phòng, Cố
Tiểu Ảnh hài lòng ngả người trên ghế sofa, nghĩ thầm, như thế này
mới ra dáng một cái “nhà” chứ.

Nghĩ ngợi một lúc là bắt đầu buồn ngủ, Cố Tiểu Ảnh giơ tay kéo

chiếc gối ôm chặt, lơ mơ chìm vào giấc ngủ không biết từ bao giờ.

Thế nên khi Quản Đồng hết giờ làm việc quay về nhà, anh vô

cùng sửng sốt và sung sướng khi vừa đẩy cửa vào, nhà cửa tĩnh
lặng, nhưng sàn nhà, bàn, bồn rửa tay đều sạch bóng, cô Tấm của
anh đang nằm trên ghế sofa, ôm chiếc gối mềm, ngủ say sưa.

Quản Đồng khẽ khàng cởi áo khoác, quỳ trước mặt Cố Tiểu Ảnh,

nhìn kỹ khuôn mặt của cô khi đang say ngủ. Khoảnh khắc đó, Quản
Đồng dường như có một cảm giác trước đây chưa từng có, dường
như đây là lần đầu tiên, anh nhìn mãi mà không chán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.