HÔN NHÂN GIẤY - Trang 719

Anh không biết rằng, có những lúc Cố Tiểu Ảnh cũng trăn trở về

chuyện này. Cóẽ, phải từng trượt ngã rồi mới biết nỗi khổ của nhau.
Lời dặn dò của bà Cố lúc sắp rời khỏi thành phố G vẫn còn vọng bên
tai: “Với đàn ông, con không bao giờ được hi vọng cái gì họ cũng
biết, nếu vừa biết làm quan, vừa biết kiếm tiền, vừa biết làm việc
nhà, lại biết thương vợ... Nếu trên đời có loại đàn ông như thế, thì
anh ta cũng chẳng thèm lấy con” – Câu nói này là quá đủ, quả là rõ
ràng. Tuy thế, Cố Tiểu Ảnh phải thừa nhận, đây là một câu nói thật.

Lúc đó cô quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh mình, tướng

mạo cũng đẹp trai, tính tình hiền lành, hiếu thảo với cha mẹ, có chí
tiến thủ... nếu mình vẫn còn đòi hỏi thêm rằng anh phải thập toàn
thập mỹ, thì có phải là bới lông tìm vết quá không?

Về chuyện này, lời từ biệt của ông Cố trước khi đi lại càng tuyệt

vời. Ông vỗ vỗ vai con gái, cười hí hí nói: “Con gái cưng, con cũng
phải biết giữ chút thế cho mình chứ? Mèo thu nhận hổ làm đồ đệ thì
vẫn phải giữ lại cái chiêu leo cây... Con phải giữ lại sức cạnh tranh
then chốt, thì sau này mới có uy trước mặt con gái mình, đúng
không nào?”

Cố Tiểu Ảnh nghe xong là vui ngay. Đúng quá còn gì, ông Cố ở

cơ quan xem ra cũng có quyền uy lắm, thế mà về nhà cũng bị bà Cố
mắng không biết bao nhiêu lần về những lỗi vớ vẩn kiểu như quét
phòng khách mà quên quét phòng ăn, giặt cổ áo mà quên giặt tay áo.
Nhưng món cá chua ngọt, hải sâm xào tỏi, mực nhồi thịt mà ông
làm... thì đúng là tuyệt tác!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.