HÔN NHÂN KHÔNG LỰA CHỌN - Trang 1280

Hai tay Vệ Ngấn hơi run lên, ly rượu trong tay liền trượt xuống đất,

phát ra một tiếng kêu chói tai, và rượu trong chiếc cốc cũng chảy ra khắp
nơi.

Năm năm nay, cô đã nghe được Hứa An Ca rất nhiều lần nói: “Anh

tôn trọng quyết định của em.” còn hôm nay Hứa An Ca lại không giống với
thường ngày, anh dùng ngữ khí này để nói với cô làm cô không ngờ được.

Năm năm nay, Vệ Ngấn đã quen với những quan tâm chăm sóc nhẹ

nhàng của Hứa An Ca, cô chưa từng nghĩ rằng có một ngày Hứa An Ca
cũng nói ra nhưng lời như vậy.

Vệ Ngấn khó khăn nuốt nước bọt, hai mắt cô chớp chớp rồi né tránh đi

ánh mắt của Hứa An Ca, cô muốn cúi xuống nhặt chiếc ly thủy tinh dưới
đất lên, tiện thể tránh đi bầu không khí lúng túng này.

“Tiểu Ngấn.” Hứa An Ca cầm lấy tay Vệ Ngấn, anh nheo mày lại,

nhìn chằm chằm Vệ Ngấn, không cho phép cô né tránh: “Tuy anh không
biết sự việc ngày hôm nay xảy ra thế nào. Nhưng, nếu anh ấy cũng có mặt
ở đó mà lại để cho người phụ nữ khác đánh em, rồi lại để một mình em
quay về thế này thì anh ấy không xứng đáng để được tha thứ.”

Vệ Ngấn khẽ rút tay mình ra khỏi tay Hứa An Ca, cơ thể cô hơi run

lên, trên môi ngay cả nụ cười cay đắng cũng không còn nữa.

“Tiểu Ngấn, em muốn khóc thì cứ khóc đi!” Hứa An Ca đưa tay ra,

kéo Vệ Ngấn vào lòng, dường như anh muốn dùng cách này để truyền sức
lực từ cơ thể mình sang cho cô.

Cô cắn chặt môi khi dựa vào lòng, cô cố gắng không để bản thân mình

khóc nhưng cũng chỉ được một lát, cuối cùng nước mắt cứ tự động chảy ra.

Lúc mới đầu cô khóc rất yên tĩnh, cô kìm nén, và đó cũng là điều duy

nhất cô cho phép bản thân mình làm lúc này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.